Tìm kiếm Blog này
Thứ Sáu, 5 tháng 6, 2020
Thứ Năm, 4 tháng 6, 2020
Thứ Tư, 3 tháng 6, 2020
Ưu phiền...
(Tung hoành trục khoán)
“Miệng lưỡi thế gian lắm đảo điên
Chữ Danh chữ Lợi... đẫm ưu phiền...”
(Cẩm Phú – Hàn Nhuệ
Cương).
Miệng trần đơm đặt khóc triền miên
Lưỡi nỏ uốn cong thảy xẹo xiên.
Thế lộn dằng dai buồn khốn miết
Gian lừa dài dặc khổ luân phiên.
Lắm thầy soi nghĩa buông nhào bút
Đảo bạn dõi tình kéo đổ nghiên.
Điên loạn thói đời suy đạo mạt:
Chữ Danh chữ Lợi… đẫm ưu phiền!
PHÚC LŨY
“Chữ Danh chữ Lợi... đẫm ưu phiền
Miệng lưỡi thế gian lắm đảo điên...”
(Cẩm Phú – Hàn Nhuệ
Cương).
Chữ tốt văn hay của thánh hiền
Danh tài giũa luyện phải tâm kiên.
Chữ khoe nghĩa cạn vì hợm hão
Lợi bán tình vơi bởi bạc tiền.
Đẫm lệ xót trào khơi uất ức
Ưu lòng đau trải lộ oan khiên.
Phiền câu nhiễu sự dương trần khiến:
Miệng lưỡi thế gian lắm đảo điên!
PHÚC LŨY
Phận chung chồng
“Lòng riêng riêng những kính yêu
Chồng chung chưa dễ ai chiều cho ai”
(Truyện Kiều – Câu
2369, 2370)
Trống vắng đơn phòng khắc khoải trông
Người ơi, có thấu cảnh chung chồng…!?
Bó tay, chàng Thúc quen thành lạ
Cách mặt, nàng Kiều có hóa không.
Nửa giấc đoạn trường, vơi vị ngọt
Một dây oan nghiệt, nhạt hương nồng.
Một chuyện tình...
Tôi
rất thân Anh...
Trước khi xuất ngoại định
cư, Anh đưa Tôi đến một bến đò ở gần Sài Gòn –
Nơi anh và người yêu chia tay...
Anh đọc Tôi nghe bài thơ...!
Nay, Tôi họa thơ Anh...
Ta lại về nơi ấy bến xưa
Bâng khuâng sông vắng giữa chiều mưa.
Đâu rồi cánh liễu phô màu nhớ
Vẫn đó trang thơ lạnh gió lùa.
Nghiêng ngả cánh bèo thương nước sớm
Lênh đênh con sóng lạc chèo trưa.
Thứ Ba, 2 tháng 6, 2020
Thứ Hai, 1 tháng 6, 2020
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)