Buôn
bán ai bằng Lã Bất Vi Của
trời vốn vợ có nề chi! Mấy
người quyền chức cao ngân ngất Một
miếng mồi câu bé tí ti. Thâu
tóm, gian ngoan tiền cứ đến Phơi
bày hiểm ác mạng đành đi.
Tuổi
trẻ qua đi tựa thuở nào Xuân
già vui cảnh phúc trời trao. Ngày
ngâm thơ phú đêm thiền phật Sáng
uống trà sen tối rượu đào. Tu
trí ngẫm suy thời bĩ cực Tĩnh
tâm mừng đón vận anh hào.
Vui
quá hội thơ của chúng mình Mỗi
ngày câu chữ lại càng tinh. Sân
chơi xướng họa người tao nhã Điểm
hẹn giao lưu bạn chí tình. Quý
những âm thanh nghe thánh thót Yêu
từng hình tượng ngắm lung linh.
Xót
trẻ mồ côi phải tảo tần Buồn
đau số phận gánh gia bần. Bao
năm ngóng đợi thêm vui mãi Suốt
tháng chờ trông thoát khổ dần. Cũng
bởi lâm ly từ mất tổ Cho
nên bất hạnh đến tàn thân.
Ở
đời có dại mới nên khôn Chớ
dại ngu si, chớ quá khôn. Khôn
được ích mình, đừng để dại Dại
thì giữ phận, chớ tranh khôn. Khôn
mà hiểm độc là khôn dại Dại
vốn hiền lành, ấy dại khôn. Chớ
cậy mình khôn cười kẻ dại Gặp
thời dại cũng hóa nên khôn.
Vô
thường vô tướng cũng vô thinh Theo
mãi chân ta bóng với hình. Chức
Nữ, Ngưu Lang tình cách biệt Mộng
Cầm, Mặc Tử nghĩa sâu in. May
thời thỏa nguyện vầy loan phượng Lỡ
cuộc ly sầu mượn kệ kinh.
Ngũ
vịnh Thắng Tam vẹn nghĩa tình Rạng
ngời lịch sử sáng lung linh. Hữu
rồng tả hổ chầu ngoài cửa Hậu
thánh trung thần ngự giữa đình. Thu
mấy nhân tâm hồn phát tiết Hội
bao công trạng thế khai minh.
Người
rằng bác học, kẻ kêu sàm Thi
luật bây giờ họ chẳng ham. Những
chị yêu tân thời ghét đọc Vài
anh trọng cổ vẫn ưa làm. Đam
mê xướng họa nghèo đành chịu Mải
miết đeo đòi đói cũng cam.
Ngày
dài, đêm vắng, một mình tôi Nhờ
sóng mang tin chốn cuối trời. Nét
chữ vẫn in dù gió thổi Câu
thơ mãi đọng dẫu mây trôi. Bóng
hình còn đó không đơn chiếc Lời
nói đâu đây chẳng lẻ loi.
Thơ
Đường xuất xứ phải chi ta...? Mãi
ở bên Tầu... hết mặn mà... Chắc
chắn cũng hơn mười thế kỷ...? Không
nhầm đã mấy vận can qua... Ngân
nga câu chữ, tìm nhăn nhó Ngẫm
nghiệm âm vần, chọn thiết tha...!
Tam
vịnh Thích Ca – Vịnh Phật Đài Là
nơi cầu phúc chẳng riêng ai. Trong
Tâm có Phật – Tâm hành thiện Giữa
Trí không Tâm – Trí lạc loài. Tiếng
mõ sư thầy về cực lạc Lời
cầu chú tiểu đuổi trần ai.
Thơ
Đường thể luật lại càng hay Bởi
thế ta mê viết mỗi ngày. Vạn
ý tuôn trào như suối chảy Ngàn
lời nhảy múa giống trời say. Đối,
vần luôn đúng thời mùi mẫn Niêm,
luật không sai mới thẳng ngay.