Tự vịnh
Thuở bé toàn mơ chuyện vá trời
Lớn lên lại chán bỏ đi chơi.
Công danh lợi lộc nhường thiên hạ
Quyền chức thấp cao mặc sự đời.
Rượu uống nhờ con say vẫn gắng
Thơ vui theo bạn biếng thường ngơi.
Xuân tàn Hạ đến kìa Thu tới
Đâu ngại Đông về chiếc lá rơi.