Trải
lòng ôm ấp cội
Từ Bi
Bả Lợi mồi Danh phỏng ích gì...!?
Tịch tĩnh... vời yêu miền hỷ ngộ
Tham thiền... trút bỏ nỗi sân si.
Xuôi về nẻo giác đừng nên tại...
Gói trọn vần thơ cũng bởi vì...
Xả nghiệp rèn Tâm – Tâm hé mở
Bụi đường oán hận... gió bay đi.