Long
Sơn thi quán đủ hiền tài Bút
pháp toàn gia đáng bậc tài. Điểm
hẹn giao lưu bao kẻ sĩ Là
nơi hội tụ lắm anh tài. Tìm
tòi mọi lẽ tâm thêm sáng Học
hỏi điều hay trí mới tài. Bởi
vậy sân chơi đầy hữu ích Hỏi
ra chả nhẽ chẳng thành tài?
Dẫu
cho nắng dội với mưa sa Xướng
họa thi thư giữ thuận hòa. Anh
ở phía nam tuy khác tục Tôi
nơi đầu bắc vẫn như mà… Hòa
đồng ngôn ngữ qua lời nói Trao
đổi văn thơ hợp tiếng ca. Ta
đến với nhau trao hẹn ước Để
cho thắm mãi ấm tình nhà.
Chân
lấm vai bùn tay nón mê Trời
ơi! Đẹp lắm dám ai chê... So
người má phấn nào thua nhỉ Sánh
kẻ môi son chẳng kém hề. Chăm
chỉ ruộng vườn thơm lúa gạo Lo
toan cuộc sống rạng thôn quê. Hỏi
nàng thôn nữ tình duyên mộng Xin
được nâng niu mở lối về...
Con
đò thuở ấy vẫn chờ mong Mặt
nước giờ đây đã chuyển dòng. Lắm
buổi thương mình con sóng vỗ Bao
lần xót cảnh mạn thuyền bong. Vì
mơ bạn ấy ghi lời thệ Vẫn
ước người xưa khắc tiếng lòng. Đổi
hướng quay về xây bến mộng Chung
đường hạnh phúc ái tròn đong...
Áo
trắng phượng hồng thuở đón đưa Tháng
năm để nhớ mãi không vừa. Nẻo
đời lạc bước phương trời lạ Tấc
dạ in hình bóng dáng xưa. Kỷ
niệm đong đầy bao độ gió Hoài
thương lắng đọng mấy lần mưa. Sân
trường lá rụng đâu người cũ Sắc
đỏ còn vương đã mấy mùa?!
Rỗng
túi đầu xuân chẳng một đồng Lương
kỳ chửa tới két nằm không. Mâm
son tủi trước làn tro phủ Đũa
mốc buồn sau ánh điện hồng. Ngóng
vụ cau non trầu héo cuống Mong
mùa bắp đỏ lúa tàn bông. Nhìn
quanh vật dụng đâu nên giá Tặc
lưỡi đành thôi bán tấm chồng...
Sao
gió không về kịp tối nay Thuyền
tình rời bến mộng trao bày. Bên
trên bờ cát cò chao đảo Dọc
dưới tre già cuốc hát say. Lảng
vảng sương mờ trên sóng vỗ Bồng
bềnh mây lửng dưới trời bay Sông
quê quyến luyến người dân dã Tâm
sự đong đầy con nước xoay.
Một
đời lọc cọc bánh xe đưa Trăm
nẻo đường qua nghiệp cũng vừa... Dứt
nẻo sông hồ, vui đạo mới Xa
mùi danh lợi, nhớ lời xưa. Xuôi
dòng huyễn mộng vùi sân hận Theo
kiếp vô thường mặc gió mưa. Gõ
nhịp thời gian thanh thản bước Nồm
nam khoan khoái giấc nồng trưa.
Lâu
rồi mới gặp... vẫn làm thơ...? Rộn
rã trong tim... mãi bất ngờ. Sắc
ngọt vì tình bao nỗi nhớ Hương
nồng bởi nghĩa mấy mong chờ. Ngàn
lời lừng lẫy tim thổn thức Vạn
tứ lung linh dạ mộng mơ. Gió
thổi mây bay về bến mộng Bạn
bè thắm thiết, chớ thờ ơ...!
Một thoáng cay cay đọng mắt sầu Hai lời muốn ngỏ chẳng thành câu. Ba tình như đã lòng chôn giấu Bốn ý hãy còn nỗi kín sâu. Tiếng hẹn tiếng chờ luôn khắc dấu Sợi vương sợi nhớ khó phai mầu. Uyên ương thầm mộng người hay thấu Tỉnh giấc rõ mình dệt gấm châu.
Phở là đặc sản của quê hương Danh tiếng vang lừng khắp bốn phương. Trong đục tự nơi lần luộc thịt Dở ngon tùy ở cách hầm xương. Ớt, chanh khoe sắc nhìn duyên dáng Ngò, quế khép mình thấy dễ thương. Nam, nữ, trẻ, già, sang, quý, tục,... Một lần nếm thử vị hoài hương.
Hắn đã sinh ra ở cõi trần Giữa lòng cắm cọc giữ cho cân. Âm dương hợp lại không e thẹn Nhật nguyệt ôm nhau chẳng ngại ngần. Mát dạ trai tài khi cởi áo Hồi tình gái sắc lúc phanh thân. Yêu kiều mãnh liệt hơn bao thứ Hổng phải chiếu giường… vẫn ái ân(!)
Đến hội Tao đàn kết bạn thơ Thi nhân thân thiện đến không ngờ. Vần hay đằm thắm lòng xao xuyến Tứ đẹp ngọt ngào ý mộng mơ. Xướng họa Đường thi mừng khách đến Giao lưu Lục bát thỏa em chờ. Bắt tay bầu bạn tình thân thiết Nam Bắc sum vầy ngọt trúc tơ.
Nhỏ cùng bờ giậu học chung trường Lớn bước theo đời sống khác phương. Yêu toán bạn theo nghề tài chính Thích thơ mình nối nghiệp văn chương. Bút nghiên mãn cuộc say duyên nợ Tiền bạc qua hồi đẹp tấm gương. Nhìn lại thân trai tròn ước nguyện Trọn đời tri kỷ gặp hiền lương.