Những
tối mải mê món túc cầu Lũ
về Tây Bắc có nghe đâu. Mưa
quăng gió quật bao se thắt Nước
cuốn nhà trôi lắm dãi dầu. Mấy
bận sao dời rồi vật đổi. Bao
lần bãi bể với nương dâu.
Phía Bắc mùa giông lũ đổ về Mưa tràn phố núi, ngập đồng quê. Nước dìm nhà đổ đau trăm nỗi Đất lở đường ngăn khổ mọi bề. Người mất, của trôi buồn thảm cảnh Rừng tan, đồi trọc nát cơn mê.
Non nước bạt ngàn giáp biển khơi Sóng ru ngọn sóng tựa như mời. Mười phương nghệ sĩ về đây hội Tám hướng thi đàn đến đó chơi. Kế cận dưới bờ bao khách tắm Xa vời trên bãi mấy thuyền bơi.
Bạn
thơ Đường luật lập sân chơi Đàm
đạo sâu xa những lẽ đời. Tao
nhã giãi bày hồn quyện tứ Uyên
thâm gửi gắm ý ngoài lời(*) Nhân
tình chiêm nghiệm hằng không cạn Thế
thái suy tư mãi chẳng vơi.
Hãy
đến hồ Mây thưởng khí lành Một
bầu non nước đẹp như tranh. Đồi
thông đắm đuối sương xây vách Thác
nước mơn man khói dựng thành. Khe
ngọc cáp treo dường lắt lẻo Động
đào then khóa bỗng mong manh.
Tôi
mới hưu nhàn được mấy năm Yêu trăng,
thanh thản, thú đêm rằm. Hội vui
tao nhã mời tham dự Thơ vọng
chân tình muốn ghé thăm. Đường đến
văn chương còn trắc trở Luật
hòa thi vận dẫu xa xăm.
Cảm
ơn bè bạn khắp gần xa Cứ
đến ngày sinh lại tặng quà. Sức
khỏe thêm bền khi có tuổi Niềm
vui càng đậm lúc về già. Tình
yêu Tổ quốc ngời tươi sắc Hạnh
phúc gia đình rực thắm hoa.
Đường
tới tao đàn thật sướng thay Thi
nhân náo nức được sum vầy Xướng
hay, khắc dạ từ “ơn bạn” Họa
giỏi, ghi tâm chữ “nghĩa thầy”! Duyên
kết bền lâu vì mến ái Tình
lưu chung thủy bởi đong đầy.
Dáng
tựa long đao múa tứ phương Dẫu
trong tệ xá hoặc công đường. Tay
mềm khéo léo lùa tham ác Thân
thẳng kiên cường quét nhiễu nhương. Gặp
đứa gian manh thề chẳng nhún Thấy
quân vô lại quyết không nhường.