Tìm kiếm Blog này

Thứ Sáu, 24 tháng 8, 2018

Hết duyên




Hết duyên thời chớ gượng mà chi
Dẫu cố bao nhiêu chẳng ích gì.
Thấy dạ bâng khuâng dường lắm bận
Nghe lòng bịn rịn cũng nhiều khi.
Như con thuyền cũ không về bến
Tựa cánh hoa xưa đã lỡ thì.

Dinh Cô, Long Hải




Dinh Cô, Long Hải đẹp nguy nga
Mé nước, lưng sơn ngự lệnh Bà.
Dưới biển sóng hầu nghìn bọt tuyết
Trên cồn cát nở vạn đài hoa.
Nóc vàng đôi phượng vờn châu báu
Mái tía song long hý ngọc ngà.

Núi Tao Phùng




Núi Nhỏ trầm tư tiễn tháng ngày
Tao Phùng ba ngọn đẹp tình ai.
Nghinh Phong đón gió Nghinh Phong đỉnh
Vọng Nguyệt chờ trăng Vọng Nguyệt đài.
Nghe thoảng hồn say cơn sóng vỗ
Vời trông mắt dõi dáng chiều lay.

Thứ Năm, 23 tháng 8, 2018

Đại lộ Ba mươi tháng Tư




“Ông Từ” đến quẹo nhớ cho tinh,
Chạy tới ngã ba chợ Chí Linh.
Thuận tiện lưu thông Ngô Đức Kế
Cận kề tiếp giáp Nguyễn An Ninh.
Hướng qua Đông Bắc khu đường mới
Rẽ phía Tây Nam cảng Bến Đình.

Rạng rỡ tên


Kính viếng hương hồn Đại tướng Võ Nguyên Giáp.



Đại tướng từ trần đến cõi Tiên
Quốc tang cờ rủ khắp ba miền.
Thương Người trí dũng ngời sông núi
Tiếc bậc anh hùng sáng Điện Biên.
Giải phóng miền Nam lòng đã toại
Giữ gìn biển đảo dạ chưa yên.

Chùm xướng họa: TRÁCH...


“Còn duyên kén cá chọn canh
Hết duyên ếch đực, cua kềnh cũng vơ”
(Ca dao)



Bài xướng:
Trách trời

Khi chàng dạm ngõ thiếp liền lơ
Bởi kén cành cao... mấy kẻ chờ!
Lỡ lứa “cua kềnh” đành vớ tạm
Qua thì “ếch đực” phải quàng vơ.
Duyên này khấp khểnh đâu êm gối
Nghĩa ấy chêng vênh chẳng mượt tơ.

Núi Tao Phùng




Đây núi Tao Phùng đất Vũng Tàu
Bên bờ ngắm cảnh biển nông sâu.
Phía Nam tượng chúa Ki-Tô đứng
Mặt Bắc giàn khoan Bạch Hổ chầu.
Ngọn Hải Đăng ngày đêm chỉ hướng
Mũi Nghinh Phong năm tháng dãi dầu.

Mộng sớm chiều




Anh nhớ chăng anh những buổi chiều
Lá vàng rơi rụng chốn cô liêu.
Vì buồn nào biết hình thê thảm
Bởi nản còn đâu dáng mỹ miều.
Mưa tạt hiên nhà chan nỗi nhớ
Gió luồn khe cửa chạnh niềm yêu.

Bến tương tư




Một lần cập bến thế rồi thôi...!
Rồi mãi xa nhau tận phía trời.
Anh tựa non cao sừng sững đợi
Em như sóng nhỏ lững lờ trôi...
Gửi niềm tâm sự tình đau nỗi
Nhớ nụ hương xưa ý nghẹn lời.

Vị tướng trong lòng dân


Kính viếng Đại tướng Võ Nguyên Giáp.



Từng đoàn nối tiếp xếp theo hàng
Nước mắt tuôn trào, ngút khói nhang.
Hai cuộc trường chinh Tài cái thế
Một đời cách mạng Đức minh quang.
Bác Hồ khuất núi toàn dân khóc
Tướng Giáp về trời cả nước tang.

Địa linh Côn Đảo


Quý tặng các cựu tù chính trị Côn Đảo.



Thời thế chiến tranh phải ngục tù
Anh hùng dũng khí tỏa nghìn thu.
Rạng danh biển biếc người xa vợi
Bừng tiếng mây ngời chốn viễn du.
Luyện chí gan vàng không ảo não
Bền tâm dạ sắt chẳng mờ lu.

Tình thơ




Người đi để lại mấy vần thơ
Lộng gió Thùy Vân sóng vỗ bờ.
Có phải ngàn năm tình biển gọi
Hay là vạn thuở tiếng lòng mơ.
Rừng xanh Núi Lớn tình xanh thẳm
Chiều tím Bãi Sau ý đợi chờ.

Thứ Tư, 22 tháng 8, 2018

Thu sang




Trời xanh nước biếc lá hoe vàng
Gợi nhớ rằng mùa thu đã sang.
Đất khách từng làn mây lãng đãng
Trời quê những hạt nắng mơ màng.
Niềm thương man mác hình đằm thắm
Nỗi nhớ bâng khuâng nét dịu dàng.

Ước...




Trăng khuya soi bóng lộng bên thềm
Rớt cánh vàng tươi, sắc đậm thêm...
Gợn gió nhẹ lay... lòng dịu nhớ...
Đưa cành khẽ động... dạ khuây êm!
Đường đi trắc trở xa muôn nẻo
Năm tháng ghập ghềnh vọng lắm đêm...

Vũ khúc thu




Thoảng tiếng thu về luống ngẩn ngơ
Mây che tím mộng khách mong chờ.
Sẻ vui thi sĩ buông lời họa
Ngẫu hứng hạc vàng tỏ nét thơ.
Lấp lánh trăng thanh trên sóng biếc
Lung linh núi thẳm dưới sương mờ.

Vũng Tàu quê tôi


(Thông vận)



Quê tôi vùng đất Vũng Tàu xinh
Núi ấp, mây vờn biển uốn quanh.
Phố mới tưng bừng vui hội mở
Chùa xưa thấp thoáng nhịp chuông rinh.
Triền sau núi biếc màu xanh thẳm
Bãi trước bờ trong cát trắng tinh.

Nằm viện




Mấy hôm nằm viện hẳn buồn trông
Thất thểu chờ tin sóng lạc dòng.
Mưa rót tình thơ tràn biển nhớ
Mây giăng bến hạ kín chiều mong.
Người đau có thấu niềm tê tái
Kẻ đợi còn vương nỗi lạnh lòng.

Vũng Tàu




Cái thuở hồng hoang miệt Vũng bàu
Tứ bề đại hải loãng trời sâu.
Nhím rừng chỉ cõi rằng sau Việt
Đẹn biển vùng khoanh đã trước Tàu.
Chúa Nguyễn dày công ngày lực quản
Đạo Trần giữ sức buổi quyền thâu.

Thứ Ba, 21 tháng 8, 2018

Nhất văn vô hữu... nợ còn bê


Giai thoại văn chương.

Căn nhà cổ của ông nghè Nguyễn Quý Tân còn lưu giữ đến ngày nay.

Nguyễn Quý Tân (còn gọi là Nghè Tân), quê Gia Lộc, Hải Dương, đỗ Tiến sĩ năm 1842, thời vua Thiệu Trị. Là người nổi tiếng văn thơ từ nhỏ, ông được bổ Tri phủ, nhưng thấy cảnh luồn cúi quan trường, đục khoét, nhũng lạm nên ông từ chức. Vua Thiệu Trị mến tài ông, giao cho chức Thanh tra quan lại Bắc Hà, có danh không có chức, ông sống thanh liêm, cuối đời sống nghèo túng, không quỵ lụy ai trừ... với Nguyễn Công Trứ.

Nhân văn, mãn nguyện


Chúc mừng sinh nhật trang thơ Fb Đường luật Hải Phòng tuổi lên 2.



Hải Phòng đất Cảng vẫn trong mơ
Rạo rực lòng tôi chẳng bến bờ.
Trai trẻ, say mê rèn kiến thức
Tuổi già, ham muốn luyện văn thơ.
Đồ Sơn, Cát Hải, mong thờ thẫn
Tô Hiệu, Cầu Rào, nhớ ngẩn ngơ...