Ngày
nay trở lại với quê nhà Giữa
xóm bên làng đủ mẹ cha. Phát
Diệm thu vàng mây ủ rũ Cồn
Thoi nước bạc khói la đà. Yên
lành mát dịu hoa rừng nở Tĩnh
tại êm đềm sóng biển ca.
Chung vùng chiến lược rẻo miền Đông, Tiết nghĩa trung kiên dạ sắt đồng. Võ Thị Sáu… xua loài giặc khốn, Huỳnh Văn Nghệ… diệt lũ thù ngông. Mang dòng máu đỏ người Nam Việt, Đắp cội non xanh giống Lạc Hồng.
Mười
năm cách biệt xứ quê mình Về
với đô thành chốn địa linh. Điện
tỏa ngang trời sao lẩn bóng Bụi
giăng mờ phố nguyệt thu hình. Đâu
còn gió mát miền thôn dã Chỉ
thấy khói nồng cảnh đế kinh.
Thơ
làm dạ cứ trải cùng thơ Lờ
được nhiều khi cũng chẳng lờ. Thích
thú âm vần nghe rõ thích Mơ
màng nhạc điệu lẫn vào mơ. Nhạt
từ nghĩ cách sao đừng nhạt Khờ
ý hoài công đến phát khờ.
Đeo
đòi thi luật có gì hay Bứt
tóc vò tai suốt tối ngày. Bài
xướng anh ra cho chị đắm Câu
mời bác gửi để cô say. Quê
người năm tháng chưa quên bút Đất
khách thời gian vẫn nhớ cày.
Cầm
bút người tài phải đắn đo Đầu
đề ghi chú rõ nguyên do. Tịnh
tâm suy nghĩ cho tường tận An
dạ đừng vương ý đoán mò. Quân
tử lời thanh trong ngọc sáng Hiền
nhân ý đẹp hạt châu to.
Lễ
hội đêm nay với chị Hằng Tưng
bừng trống giục sáng đèn giăng. Tung
tăng nhảy múa vui cùng xóm Nhộn
nhịp hò reo rộn cả làng. Tết
đến năm này mơ đã tới Thu
chờ dịp khác mộng là sang.
Hiên
ngang chị đứng giữa trời mây Viết
bản hùng ca non nước này. Dẫu
có tan xương không khuất phục Thề
rằng nát thịt chẳng lung lay. Cha
ông thuở trước ngời công trạng Con
cháu mai sau rạng mặt mày.
Trăng
rằm rọi sáng bạt mờ sương Dẫn
bước con đi suốt dặm trường. Chiến
sỹ kiên cường khi đuổi giặc Anh
hùng sáng tạo buổi làm nương. Se
lòng trẻ ruổi theo lầm lỡ Ấm
nghĩa người khai mở tỏ tường.
Thu
về sẽ đến, Vũng Tàu ơi! Cảnh
đẹp nơi đây quá tuyệt vời. Núi
Nhỏ tầng cao lên đứng ngắm Công
viên phía dưới xuống ngồi chơi. Thùy
Vân bãi tắm người đưa đón Tháng
Lợi hồ bơi bạn lại mời.
Trăng
vàng tuổi trẻ đã đi qua Thời
tiết trong lành nên xuýt xoa. Tấm
ảnh hào hoa bươm sắc bướm Bài
thơ bay bướm hát oa hoa. Khai
mâm tiệc rượu chưa phân thắng Tàn
cuộc bàn cờ đã tạm hòa.
Nước
Việt ba miền thật xót thương Niềm
đau khắc khoải suốt canh trường. Âm
thầm mắt đẫm tràn tang phủ Lặng
lẽ tim buồn quyện khói vương. Tạc
trọn tên vàng công dẫn lối In
sâu bảng đỏ nghĩa soi đường.
Thương
tiếc vô cùng bác Đại Quang Một
người đồng chí đã... “lên đàng”. Toàn
Dân theo bước người cầm lái Cùng
Đảng vững chèo lối sẵn sàng. Đổi
mới... mùa đang đà thắng lợi Hiểm
nghèo... bệnh đã vội sang ngang.