Có
phải giận hờn em bỏ đi... Hay
tình hương nhạt gió giăng gì? Để
buồn đêm trắng đường xa cách Còn
lạnh canh chày nỗi biệt ly. Đâu
bạn đón đưa từng bước sớm Nào
người mong đợi mỗi chiều khi...
Các
bạn về đây với “Biển Xanh” Gần
xa kết nối nghĩa chân thành. Giao
lưu hội đủ thêm nhiều chị Gặp
gỡ chan hòa với các anh. Xướng
họa lời hay còn thắm nụ Vần
thơ ý đẹp vẫn tươi cành.
Toàn
quốc kình thơ hội đọ tài Đọ
tài... đâu được bở như khoai! Với
hồn – đạt độ khơi minh trí Còn
tứ – xuất thần mới “thượng đài”. Bởi
vậy hơn nhau tầm khổ luyện Cho
nên đoạt giải thật trần ai.
Mơ
chàng giỡn sóng giữa trùng khơi Khắc
khoải mình ta ngẫm tuyệt vời. Bãi
Trước người trông về khắp nẻo Bãi
Sau khách đến đợi muôn nơi. Thuyền neo thả nhớ bên đầu bãi Nước
cuộn tràn mong phía chân trời.
Đã
chẳng còn ham giấc mộng tiền Mong
tìm nẻo tịnh sống hồn nhiên. Chiều
đem sách đọc cùng em nhỏ Buổi
giữ niềm thương với bạn hiền. Khép
cảnh đời vinh trong ngõ rộng Mang
bầu nghĩa đẹp chốn tình yên.
Gánh
nặng trần gian dễ bị khòm Ngay
lề thẳng chữ gối đừng khom. Cho
hồn khoáng đạt ngày qua bể Để
cõi bình yên lúc ngọa hòm. Đạt
chức thăng quyền tìm cách gỡ Ham
vàng khát bạc dốc lòng gom.
Mênh
mông nơi cõi tạm con người... Sôi
động, quay cuồng... chẳng nghỉ ngơi... Sướng
khổ, đỏ đen,... đều phải chết... Rủi
may, ngửa sấp,... cũng qua thời... Duyên
dài, duyên ngắn... tùy do phận... Số
tận, số nông... rõ ý trời...
Tôi
bước một mình giữa cuộc say Dẫm
lên trên xác lá thu gầy. Bâng
khâng trước ngõ làn sương phủ Rạo
rực bên thềm ngọn gió lay. Rượu
uống liên miên trào khắp dạ Thơ
làm miễn cưỡng gửi đầy phây.
Nhớ
nhớ trông trông chẳng những và... Hình
hình bóng bóng bởi người xa... Vương
vương vấn vấn đong đầy mới... Mộng
mộng mơ mơ rõ khổ là... Tháng
tháng ngày ngày mong muốn được... Thời
thời khắc khắc nỡ trôi qua...
Ước
ao hiểu biết xứ tù này Sự
thật phô trình thật xót thay. Pháp
lập nhà lao cầm ngục đó Mỹ
làm chuồng cọp nhốt người đây Âm
mưu hủy diệt lòng yêu nước Mục
đích chôn vùi chí đánh Tây.
Ngày
nay trở lại với quê nhà Giữa
xóm bên làng đủ mẹ cha. Phát
Diệm thu vàng mây ủ rũ Cồn
Thoi nước bạc khói la đà. Yên
lành mát dịu hoa rừng nở Tĩnh
tại êm đềm sóng biển ca.
Chung vùng chiến lược rẻo miền Đông, Tiết nghĩa trung kiên dạ sắt đồng. Võ Thị Sáu… xua loài giặc khốn, Huỳnh Văn Nghệ… diệt lũ thù ngông. Mang dòng máu đỏ người Nam Việt, Đắp cội non xanh giống Lạc Hồng.
Mười
năm cách biệt xứ quê mình Về
với đô thành chốn địa linh. Điện
tỏa ngang trời sao lẩn bóng Bụi
giăng mờ phố nguyệt thu hình. Đâu
còn gió mát miền thôn dã Chỉ
thấy khói nồng cảnh đế kinh.