Nhạt
nắng hoàng hôn vạt nắng gầy Ráng
chiều chạm mặt giữa chiều nay. Người
chi gặp gỡ làm chi thế Nghĩa
nọ vấn vương nghĩ nọ này. Chỉ
thắm trao tình thêm thắm mặn Duyên
nồng dệt ý thật nồng say.
Một chút hờn ghen một chút hờn Để càng thương mến để càng thương. Cho dù trọn cả cho dù trọn Bởi lẽ thường kia bởi lẽ thường. Chan chứa nỗi niềm chan chứa nỗi Ngạt ngào hương sắc ngạt ngào hương.
Tỉnh giấc mình ta chỉ với ta Đồng hồ chuông điểm đã canh ba. Say mơ Cung Đẩu say chưa tỉnh Giấc mộng Nam Kha mộng chửa xa. Chén rượu đầu hôm ai chuốc rượu Câu ca cuối tiệc ả nào ca.
Vũng
Tàu vẫn đợi bóng hình anh Mây
rải sườn non, biển mát lành. Theo
làn sóng cuộn sương kề cạnh Cuốn
nước triều dâng nắng chiếu quanh. Bến
Đá, Sao Mai tình thắm thiết Rạch
Dừa, Bãi Trước nghĩa chân thành.
Cái
máy nào hơn hẳn máy này? Đã
dùng chê chán lại dùng ngay. Lúc
cần luôn sẵn đâu cần kiếm Khi
thích được thôi cứ thích bày. Một
việc sá gì... trăm việc tốt Tứ
thời chẳng những... vạn thời hay.
Có
phải giận hờn em bỏ đi... Hay
tình hương nhạt gió giăng gì? Để
buồn đêm trắng đường xa cách Còn
lạnh canh chày nỗi biệt ly. Đâu
bạn đón đưa từng bước sớm Nào
người mong đợi mỗi chiều khi...
Các
bạn về đây với “Biển Xanh” Gần
xa kết nối nghĩa chân thành. Giao
lưu hội đủ thêm nhiều chị Gặp
gỡ chan hòa với các anh. Xướng
họa lời hay còn thắm nụ Vần
thơ ý đẹp vẫn tươi cành.
Toàn
quốc kình thơ hội đọ tài Đọ
tài... đâu được bở như khoai! Với
hồn – đạt độ khơi minh trí Còn
tứ – xuất thần mới “thượng đài”. Bởi
vậy hơn nhau tầm khổ luyện Cho
nên đoạt giải thật trần ai.
Mơ
chàng giỡn sóng giữa trùng khơi Khắc
khoải mình ta ngẫm tuyệt vời. Bãi
Trước người trông về khắp nẻo Bãi
Sau khách đến đợi muôn nơi. Thuyền neo thả nhớ bên đầu bãi Nước
cuộn tràn mong phía chân trời.
Đã
chẳng còn ham giấc mộng tiền Mong
tìm nẻo tịnh sống hồn nhiên. Chiều
đem sách đọc cùng em nhỏ Buổi
giữ niềm thương với bạn hiền. Khép
cảnh đời vinh trong ngõ rộng Mang
bầu nghĩa đẹp chốn tình yên.
Gánh
nặng trần gian dễ bị khòm Ngay
lề thẳng chữ gối đừng khom. Cho
hồn khoáng đạt ngày qua bể Để
cõi bình yên lúc ngọa hòm. Đạt
chức thăng quyền tìm cách gỡ Ham
vàng khát bạc dốc lòng gom.
Mênh
mông nơi cõi tạm con người... Sôi
động, quay cuồng... chẳng nghỉ ngơi... Sướng
khổ, đỏ đen,... đều phải chết... Rủi
may, ngửa sấp,... cũng qua thời... Duyên
dài, duyên ngắn... tùy do phận... Số
tận, số nông... rõ ý trời...
Tôi
bước một mình giữa cuộc say Dẫm
lên trên xác lá thu gầy. Bâng
khâng trước ngõ làn sương phủ Rạo
rực bên thềm ngọn gió lay. Rượu
uống liên miên trào khắp dạ Thơ
làm miễn cưỡng gửi đầy phây.