Bao nhiêu bài viết với trang thơ Tả cảnh Vũng Tàu đẹp mộng mơ. Bãi Trước đông vui ru ý đợi Rạch Dừa nhộn nhịp gợi tình chờ. Tàu thuyền thấp thoáng nơi ngoài biển Phố thị nhấp nhô chốn cận bờ.
Đón
chị cùng anh đến Vũng Tàu Biển
xanh gợn sóng... quyện đa màu... Danh
lam tuyệt tác... vờn trên dưới Thắng
cảnh mê hồn... thoảng trước sau. Tứ
phía, hiệu hàng vui đợi khách Ba
bề, quán xá nhộn mời nhau.
Đường
thi đất Việt có từ lâu Vượt
ải gian nan buổi khởi đầu. Đậm
chất nhân văn thời đại mới Thắm
hồn dân tộc gốc bền sâu. Bảo
tồn di sản luôn bền đẹp Phát
triển tinh hoa mãi mạnh giàu.
Hôn
xa một nụ gởi cho người Thương
quá cũng đành phải chịu thôi. Chỉ
mới vài hôm mà cứ ngỡ Như
là khoảnh khắc chẳng buồn trôi. Nhớ
rồi lại nhớ đầy mơ tưởng Trông
tới càng trông khó đứng ngồi.
Mười
hai bến nước một dòng sông Khốn
khổ thân em vớ phải chồng. Học
mót thằng ngu còn nghĩ giỏi Làm
theo kẻ xấu lại chơi ngông. Bất
tài như thế còn lên giọng Vô
dụng vậy mà vẫn kể công.
Thương
Mẹ quanh năm tắm nắng đồng Để
mùa trĩu hạt lúa thơm bông. Đường
khuya mỏi gối mòn chân đất Ngõ
sớm sa sương xót cõi lòng. Lận
đận khơi dòng trên bến đợi Gian
nan trở gánh giữa chiều mong.
Gió
hỡi vì đâu thổi quá nhiều Hay
là nuối tiếc một thời yêu. Bao
nhiêu nỗi nhớ khi ban sớm Biết
mấy niềm thương lúc xế chiều. Chỉ
thấy mù khơi hình bóng lẻ Lặng
nghe xa vắng tiếng cô liêu.
Đôi
lời đa tạ gửi qua phây Chốn
ảo tình chân chất chứa đầy. Hoa
ngát hương thơm cho dạ trỗi Rượu
nồng vị ngọt để lòng ngây. Văn
thơ thật khó đền ơn nặng Nghiên
bút làm sao trả nghĩa dầy.
Nay
ngày phụ nữ viết vần thơ Nhắc
nhở hồn xa chữ gọi chờ. Để
bữa cùng em hoài ấm đợi Cho
bầu với bạn vẫn hiền mơ. Mùa
sang lễ hỏi cầu trên bến Hạ
mãn niềm yêu ghé nẻo bờ.
Lá
đỏ chiều thu rụng khắp đường Xa
gần loáng thoáng một làn sương. Vườn
xưa gác lại câu duyên nợ Lối
cũ tìm về nỗi nhớ thương. Thuở
ấy ghi lòng sao chẳng thấu Nên
giờ nhắc dạ vẫn còn vương!
Hội
đủ về đây hợp tuổi già Chung
toàn hưu trí Tháng Mười(*) ra. Anh
em gặp gỡ đều vui vẻ Đồng
nghiệp giao lưu vẫn mặn mà. Mỗi
tháng đôi lần tôi với chị Vài
tuần ít bữa bạn cùng ta.
Trồng
trọt nhiều lần bị bẻ cong Buồn
trông lăn lóc quả thanh long. Bập
bùng trận gió đang nung nóng Thấp
thỏm nhà vườn mãi đợi mong. Vườn
quả cuối mùa đang chín mọng Mạng
đèn suốt tháng vẫn hoài chong.
Quanh
năm buôn bán ở mom sông Nuôi
đủ năm con với một chồng. Lặn
lội thân cò khi quãng vắng Eo
xèo mặt nước buổi đò đông. Một
duyên hai nợ, âu đành phận, Năm
nắng mười mưa, dám quản công.
Bồng
con, ai đó đứng trông chồng Xuân,
hạ qua rồi lại tới đông. Dằng
dặc muôn năm, mờ bóng nhạn Mỏi
mòn trọn thuở, nhạt tin hồng! Trung
trinh, son sắt đầu non đợi Chung
thủy, kiên cường cuối biển mong!
Con tạo xoay vần nghĩ cũng mau Lục tuần hỏi đã rõ vàng thau? Hạ vừa tới ngõ sen bừng sắc Thu mới ngang sân cúc rực mầu. Đông vẫn chưa quên chân giá buốt Xuân còn mãi đợi mắt hoen châu.