Hoàng
hôn lịm tắt bóng chiều xa Để
lại mênh mông nỗi nhớ nhà. Dáng
mẹ còng lưng đôi giọt lệ Đường
quê mỏi gối một mình cha. Còn
đây chua xót thời thơ dại Đâu
hết đắng cay buổi xế tà.
Hắn
vẫn tư mùa bút với nghiên Muốn
nhờ thơ để trút ưu phiền. Thây
đời dao dác coi chừng tửng Mặc
thế eo xèo có lẽ điên. Ghét
lũ nô văn toàn bợ thế Khinh
phường bồi bút rặt nương quyền.
Kỷ niệm Ngày
thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam 22-12.
Giặc
đến, bút nghiên gác lại trường Bao
nhiêu hoài bão gửi quê hương. Nặng
tình đất nước, ra tiền tuyến Sâu
nghĩa gia đình, biệt hậu phương. Muốn
giữ hòa bình cần chiến đấu Phải
ngăn tội ác để yêu thương.
Cây
thông nặng ký nhất hành tinh Trang
trí huy hoàng thật đẹp xinh. Nước
Mỹ thủ đô ngời ánh sáng Bờ Tây lễ hội chốn thành kinh. Giáng
Sinh cứu thế Jesus Christ Máng
cỏ hóa thân Chúa phép lành.
Không
dưng bỗng chạnh cảm người đời, Nước
mắt chan gừng lã chã rơi. Nọ
kiếm chưa ra đồng cắc kiệt, Kia
xài chả hết bạc tiền cơi. Ao
làng dẫu nhỏ ngầm đoan chính, Bến
khách dù to ngãng trợ thời.
Nô-en
đang đến rất ư gần Người
lại đem lòng cứu độ dân. Đẩy
khổ lùi xa ngoài nẻo thế Đem
vui trải rộng khắp dương trần. Muôn
nơi náo nhiệt mừng Thiên đức Vạn
xứ tưng bừng đón Thánh ân.
Đời
vui có bạn thế thôi mà... Chức
vị gì đâu tuổi chúng ta. Gặp
gỡ thành tâm hay lắm vậy Giành
đua nghịch lý chán không là… Vần
hoa tứ mộng tình gom lại Vị
đắng lời cay chuyện tránh xa.
Giữa
nẻo thềm khuya thấy lạnh lòng Gieo
buồn quạnh quẽ cuối trời đông. Rằng
vương kiếp nọ trong tình bổng Bởi
ngẫm miền kia dáng phận hồng. Mấy
chữ hồn thiêng chèn cửa động Bao
mầm nghĩa hiệp thả dòng sông.
Dốc
tiệt tinh hoa trả lại đời, Cho
dù kiệt xác chẳng còn hơi. Từ
bông đến quả… đài chăm gốc, Kết
hạt thành nhân… sắc hết thời. Cạn
sức công phờ hào hển gặng, Đành
lòng nắng rực nhọc nhằn phơi.
Xuân về Bà Rịa rực cờ hoa Chào
đón thi nhân khắp nước nhà. Hội
nhập tao đàn câu xướng họa Chung
vui thi phẩm nhịp hoan ca. Vạn
lời trìu mến tim dào dạt Ngàn
ý thân thương dạ hợp hòa.
Ơ này… Tớ đã tám ba xuân Chén
rượu nguyên hương chuốc mấy tuần. Dạo
bước đường trường chưa mỏi gối Lần
theo dốc đứng vẫn săn gân. Khi
ngăn sương lạnh giăng đầy ngõ Lúc
ngắm trăng vàng tỏa ngợp sân.
Tàn
đông lại nối đến xuân về Ánh
nắng chan hòa
rộn rã mê. Cúc
huệ lung linh từng khóm nẩy Đào
mai rực rỡ những đêm thề. Tình
làng thắm thiết người trăm họ Nghĩa
xóm nồng nàn những vạn quê.
Mọi
thứ chừng như đã sẵn bày Cuộc
cờ phân định tự xưa nay. Y
rằng thực nghiệm mà đeo đuổi Liệu
có trường tồn bởi trả vay. Túc
trí đa mưu cùng những thuở Niềm
vui nỗi khổ đến từng ngày.
Xuân
lại sắp về sắp lại xuân Vần
ươm bút ủ bút ươm vần. Dặt
dìu cung nhạc cung dìu dặt Ngân
vọng tiếng đàn tiếng vọng ngân. Xám
ngắt mây ngàn mây ngắt xám Ngần
trong nước thẳm nước trong ngần.