Bậu đi Bà Rịa hội thơ Đường Bạn
hữu xa gần khắp bốn phương. Kết
tứ đan từ câu vịnh xướng Thêu
vần dệt ý đối niêm tường. Lời
hay nghĩa đẹp hoài mơ tưởng Bát
cú tình thi mộng vấn vương.
Bóng
ngả hoàng hôn cảnh xế chiều Bên
nàng một kiếp chỉ vì yêu. Chan
hòa
cuộc sống tình thêm trọn Cảm
nhận đời vui nghĩa quá nhiều. Buổi
nhớ chìm sâu đời vẫn thắm Lời
thương ủ trọn dạ không xiêu.
Quan
Táo mang nhanh bản tấu trình Rẽ
mây cưỡi gió tới Thiên đình. Dương
trần tham nhũng trông ghê sợ Hạ
giới bạo hành thấy thất kinh! Thượng
đế sục sôi cơn phẫn nộ Triều
thần giận giữ trận lôi đình.
Du
dương biển hát tiếng êm hiền Khiến
mộng hồn phiêu tới cảnh tiên. Hội
mở thi Đường mời bạn đến Tình
xây nghĩa cử đón người lên. Mơn
man gió tạt ôm rừng quện, Sóng
vỗ rập rờn trải nước viền.
Cách trở bao năm chốn xứ xa Thơ Đường đương đại mãi trong ta. Vũng Tàu con đến niềm thương Mẹ Bà Rịa cháu về nỗi nhớ Cha. Dạ đắm tình Dân ngời núi biếc Lòng say nghĩa Đảng rạng non nhà.
Biển bờ quý giá nhất quê hương Của cải tài nguyên lắm lạ thường. Khí đốt làm ra buôn khắp chốn Dầu thô chuyển đến bán thương trường. Công ty nhà ở luôn sang trọng Xí nghiệp cửa hàng vốn thịnh cường.
Mời
anh, kính chị hãy
vào đây Bà
Rịa – Đường
thi hội mấy ngày. Cho
thỏa lòng mong từ độ trước Để
hoàn dạ ngóng bấy lâu nay. Vũng
Tàu quy tụ tình thêm
mãn Cả
nước chung vui tứ lại đầy.
Nhớ
hẹn Đường thi biển Vũng Tàu Xuân
này mãi gọi đến cùng nhau. Dòng
mơ giỡn bạn vờn trăng ghé Cảnh
ước chờ ân vọng nghĩa cầu. Đợi
nắng ươm từ không khởi nẫu Cho
hồn ghép vận chẳng vời đau.
Ta
đón em về buổi tiễn đông Tươi
xanh hoa lá ấp e hồng. Bút
thơ chừng sớm vương màu mực Sắc
nụ đang kỳ trổ cánh bông. Phơi
phới nhành tơ phô nét thắm Xốn
xang đất ấm ủ hương nồng.
Bà Rịa – Vũng Tàu đẹp lắm thay Trời mây non nước cảnh vui vầy. Tham quan Phước Bửu rừng thông hát Du lịch Bình Châu núi đá xây. Suối Nghệ làng xưa tình cảm phục Mỹ Xuân phường mới nghĩa vun đầy.
Có
đủ thời gian rút ruột tằm? Đường
lên bách tuế chẳng xa xăm. Tóc
râu bạc trắng do trời nhuộm Da
dẻ hồng hào tự Tú chăm. Bản
tính nóng rần như lửa sưởi Nụ
cười rạng rỡ tựa trăng rằm.
“Lữ
mờ hai sáu”(*) – Hải quân ta Huyền
thoại một thời nức tiếng xa. Lạch
đảo biên cương trong khói đạn Sông
ngòi phố cảng nổi phong ba. Dấu
son hiển hách lưu truyền thống Kỳ
tích kiêu hùng tiếp sử ca.
Ngọt
mãi giờ theo món nhạt đường Mệt
nhoài điều tiết cái âm dương. Bỏ
niêm mới biết niêm còn cứng Phá
luật thì ra luật vẫn cường. Đã
thấy bao người tài hóa chảnh Từng
nghe lắm kẻ dở thành ương.
Mười
bốn mùa
xuân hẹn Luật Đường Nhà nhà xao xuyếnnặng tình thương. Vũng
Tàu đến hội mình
giao hữu Bà
Rịa ghé chơibạn kết phường. Phát
động thi nhânđều khắp chốn Đón
chào mặc kháchtựmuôn phương.
Bao
ngày một chữ chẳng hồi âm Sợ
bởi niềm đau dẫn sóng ngầm. Điểm
bóng thời gian trùm cội dữ Khơi
dòng kỷ niệm gói hình
thâm. Hồn
yêu khép lại mùa thương tủi Bút
khởi hòa theo cõi mộng cầm.