Chiều
tà bóng đổ chạnh niềm tây Bỗng
nhớ đường xưa dáng liễu gầy. Đầu
phố ve hòa cung hận trỗi Cuối
vườn dế hợp tiếng sầu vây. Thương
Quyên khắc vắng kêu tìm bạn Xót
Nhạn canh thâu réo gọi bầy.
Về
thăm Hà Tĩnh với yêu thương Rạo
rực trong tôi vẹn nẻo
đường. Trần
Phú anh hùng ngời đất nước Nguyễn
Du hào kiệt rạng quê hương. Công
nông nổi dây như dòng chảy Xô
Viết trào dâng mãi quật cường.
Tuyệt
tác trong thơ thấm tới tôi Từ
từ thưởng thức thú trên trời. Tâm
thông tư tưởng trông thanh thản Trí
thoáng tinh thần thấy thảnh thơi. Tửu
Thánh thân trao tình thật thắm Trà
Tiên thương tặng tính thêm tươi.
Mặt
nạ mang vào giả hóa chân Vàng
thau lẫn lộn giữa phong trần. Em
không nhớ nổi dung nhan cũ Chị
vội quên liền dáng dấp tân. Biến
quạ thành công hòng chuyển thể Làm
dơi ra chuột tính xoay vần.
Ta
với mi đây chẳng thể rời Hãy
cùng làm bạn với nhau thôi. Đừng
ham giận dỗi điều vô lối Chớ
thích hờn ghen thói nghịch đời. Đi
nữa cuộc trần tiền mấy đủ Già
gần bảy chục nợ chưa vơi.
Chuyển thể Đường luật từ bài thơ Lục bát của Ngô Thái.
Men tình ấp ủ đáy lòng
anh Rượu
kết hương saytỏamát lành. Chớm lửa lòng em đêm thức trắng Xao
mùa ý bạnbuổi cònxanh. Nỗi
buồn nhân thế đùasươngtỏa Giọt
nhớ tình ai dệt mộng thành.
Heo
hắt tình quê tiếng sáo chiều Hiu
hiu gió lặng thấy cô liêu. Hân
hoan ríu rít bầy chim khiếu Háo
hức vi vu lắm cánh diều. Hậm
hực trong anh tình túng thiếu Hiền
hòa với bạn cảnh tiêu điều.
Nghe
như ngọn gió khẽ thầm thì Ước
được tâm bình chẳng nghĩ chi. Đã
trải gian nguy càng bạo dạn Từng
qua hiểm họa mãi gan lì. Điềm
nhiên chẳng hám miền hoan lạc Tự
tại không nề cảnh lụy bi.
Mai
này được sống cảnh bình an Ngõ
ái cùng nhau hưởng lộc tràn. Cứ
vẫn mong gìn chương kỷ niệm Cho
hoài mộng đắp quỹ thời gian. Niềm
xưa gửi bạn thùa xuân đắm Buổi
cũ choàng hoa ngóng hạ tàn.
Tham
ái mê mờ nghiệp chuyển luân Cuồng
quay vô định giữa hồng trần. Bình
tâm tỉnh giác – Thi phong khởi Đẹp
ý hay lời – Tứ lộng ngân. Oán
hận bi hoan – Tình lạc điệu Cung
đàn loạn nhịp – Tiếng sai vần.
Trông
khói lam chiều luống ngẩn ngơ Tiếng
đàn ai vọng buốt cung tơ. Lá
khi về cội càng thương đất Thuyền
lúc ra khơi mới nhớ bờ. Danh
lợi muôn đời bao kẻ khát Bạc
tiền vạn kiếp mấy người lơ?
Đường
thi nối mạng khắp gần xa Ấy
thú văn chương vui tuổi già. Bảy
chữ luân lưu – từ
biến dịch Tám
câu quan hệ – ngữ
hòa ca. Trẻ
trung mơ mộng tình trăm ngả Phương
trưởng lo toan đạo nghiệp nhà.
Bắt
gặp mắt em giữa đám đông Anh
nghe rung động ở trong lòng. Quen
nhau một thoáng mà say đắm Gặp
gỡ nhiều lần vẫn nhớ mong. Hò
hẹn làm gì không bến đợi Ước thề chi vậy chẳng đò trông.