Tìm kiếm Blog này

Thứ Năm, 18 tháng 7, 2019

Nhẫn



Biển vẫn ngày đêm vỗ sóng rào
Mặc đời thay đổi chẳng lao xao.
Ánh trăng lơ lửng sầu thương trỗi
Cánh nhạn chơi vơi nỗi nhớ trào.
Ta muốn xua màn đêm giá lạnh
Canh tàn khai tiếng mõ thanh cao.

Thứ Tư, 17 tháng 7, 2019

Dáng đứng quê dừa

Quý tặng cán bộ, nhân viên Trung tâm Điều dưỡng Mỹ An, tỉnh Bến Tre.



Quang cảnh Mỹ An ngắm thật xinh
Trung tâm điều dưỡng đẹp muôn hình.
Hàm Luông gió thổi lòng lưu luyến
Cồn Phụng mây bay dạ thắm tình.
Bà Rịa, Núi Dinh mời bạn hữu
Vũng Tàu, Long Hải đón cựu binh.

Tìm lại lời ru tháng bảy



Ru hời thuở ấy tuổi còn thơ
Lắng động hồn ta đến tận giờ.
Thấm đẫm từng câu lời mãi nhớ
Dâng trào những đoạn ý còn mơ.
Tình yêu của mẹ là không bến
Nghĩa mến riêng con chẳng có bờ.

Màu Thu



Thu chầm chậm đến cuối đồi vang
Những mảnh vườn Thu lốm đốm vàng.
Nhẹ nhõm chiều Thu màn khói trắng
Êm đềm rạng sáng cảnh Thu lam.
Trời Thu mấy độ xanh biêng biếc
Ngõ hẻm vài Thu lấm tấm chàm.

Hương tình thơ



Cùng vui xướng họa giữa vô thường
Chải chuốt dâng đời rạng rỡ hương.
Tặng ngữ hoài thơm mùi cẩm chướng
Bình ngôn mãi đẹp áng thơ Đường.
Lo người ghép chữ thêu rồng phượng
Ngại kẻ buôn lời vẽ gió sương.

Kết bạn hòa thơ



Lời thơ ai viết thật là hay
Ý tứ văn chương quá đủ đầy.
Kết nghĩa tri âm lòng chẳng đổi
Giao tình thi hữu dạ không phai.
Ngày đêm nắn nót đường thi vận
Năm tháng chuốc trau tứ tuyệt bài.

Không đành



Không đành gác bút bởi vì thơ…
Hẳn phía ngàn xa có kẻ chờ.
Khắc vắng thư phòng cơn gió động
Canh trường mặt nước ánh trăng mơ.
Tình dâng tha thiết sương giăng ngõ
Nhạc trỗi xôn xao sóng vỗ bờ.

Thứ Ba, 16 tháng 7, 2019

Chùm xướng họa: NỐI VẬN ĐƯỜNG THI



Bài xướng:
Nối vận Đường thi

Mời bạn chung tay nối vận Đường
Chiếu tình trải đón khách văn chương.
Ươm vần lễ giáo vui tôn tộc
Đắp cội nhân luân đẹp phố phường.
Bút thép trừ gian lưu vạn thuở
Thuyền từ chở đạo trẩy muôn phương.

Hoài niệm quê nhà



Sông núi hai bên giữa cánh đồng
Xanh màu khoai sắn lúa sai bông.
Quê nhà chộn rộn màu no ấm
Đất mẹ hực hừng cảnh cấy trồng.
Cứ độ thu về đàn sáo lượn
Mỗi mùa xuân đến sắc hoa lồng.

Ai hỏi với ai thưa?



Ơi đò! Khách cũ gọi đò chưa?
Mỗi độ mùa qua nói mấy vừa…
Hạ bước mà quên màu phượng đỏ
Thu về có nhớ chuyện ngày xưa?
Hương đồng nội gió trăng hò hẹn
Áo học trò sông nước đẩy đưa…

Nỗi lòng



Vô thường biến đổi thật mong manh
Hoa mới vừa đây vội giã cành.
Thắt dạ thương mùa thay lá đỏ
Se lòng nhớ thuở viết thư xanh.
Mây còn đắm đuối giăng ngang núi
Trăng vẫn kiên trinh rọi trước mành.

Thứ Hai, 15 tháng 7, 2019

Lời sỏi đá



Sỏi đá ngô nghê trải chuyện lòng
Từ thời vô thỉ vốn long đong.
Cây xanh thấy mặt còn dè tránh
Suối mát nghe tên vội rẽ dòng.
Tốt số hóa thân làm cụ phng
Đen đời cam phận tấn bình phong.

Nhiệt lượng bừng sôi

Viết sau khi đi kiểm tra sức khỏe về...



Nhiệt lượng bừng sôi đến dạt dào
Bạn ơi! Có biết tại vì sao?
Phổi phèo gan ruột bình thường cả
Trí tuệ tâm hồn cứ phởn phao.
Vì vậy đời vinh, người đắc lão
Thế này sống thọ, tuổi càng cao.

Vấn Cúc



Nồng nàn hương Cúc gửi riêng ai
Lay động chiều xuân thổn thức hoài.
Sóng sánh vàng tơ phong kín nhụy
Lung linh tươi sắc sánh cùng mai.
Thu sang giữ trọn lòng thương nhớ
Hoa nở đơm đầy dạ chẳng phai.

Nỗi lòng của biển



Từng ngày biển khát đến nôn nao
Muối đọng tinh khôi nước dạt dào.
Gió tạt bờ khuya thu bảng lảng
Trăng đùa cát trắng hạ xôn xao.
Đêm buồn ngóng đợi con triều cuốn
Sớm lạnh chờ mong ngọn sóng trào.

Thu



Mỗi độ thu về lá chiếc rơi
Đường mây ngõ trúc mãi xa vời.
Tìm đâu hình bóng bên song cửa
Nào thấy vầng trăng giữa khoảng trời.
Nắng sớm trùm lên lòng thổn thức
Mưa chiều rơi xuống dạ chơi vơi.

Chùm xướng họa: TƠ TƯỞNG



Bài xướng:
Tơ tưởng

Mới gặp lần thôi đã đắm say
Để ta tơ tưởng suốt đêm ngày.
Khuôn trăng rực rỡ bên bờ mộng
Suối tóc mượt mà trong gió lay.
Mỗi bước người đi nghiêng nỗi nhớ
Từng lời em gọi giục mơ bay.

Đua đòi!



Bình đầu, Chánh nữu tớ mù tênh
Tựa chiếc thuyền con cứ bập bềnh.
Vụng ý nghe từ chương lỏng chng
Thưa lời cảm nhạc điệu chênh vênh.
Sa dòng Hạc tất thơ chìm nghỉm
Vấp cội Phong yêu bút ngã kềnh.

Tiễn hạ



Nuối hạ dường sen cánh rã rời
Nhạc sầu canh vắng dế đem khơi.
Niềm riêng đâu dễ mang chia sẻ
Uẩn khúc làm sao để mở lời.
Nắng nhạt bên thềm se sắt chiếu
Phượng tàn trước ngõ não nề rơi.

Chơi vơi



Phố bỗng mênh mang bặt tiếng cuời
Con đường quen bước, bước chơi vơi.
Người theo mây gió tìm hoa mộng
Ta giữ hương yêu ướp lệ đời.
Một mảnh tình riêng hai đáy mắt
Hai vầng trăng khuyết một khung trời.