Tìm kiếm Blog này

Thứ Sáu, 18 tháng 10, 2019

Hạnh phúc mỉm cười

(Ngũ độ thanh; Đồng âm vận; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)



Để mấy niềm thương giữa cuộc đời
Mang tình trải mướt đẹp lòng chơi.
Dòng thơ chép tặng êm ngàn cõi
Nét chữ điền thêm chuẩn vạn lời.
Dẫu nụ ân nồng không dám khởi
Hay bầu nghĩa ấm chửa tìm khơi.

Yêu thơ Đường luật



Hưu nhàn kết bạn với nàng thơ
Quấn quýt bên nhau mãi đến giờ.
Từ thuở tóc xanh hằng nguyện ước
Đến nay đầu bạc vẫn còn mơ.
Thất ngôn ý đẹp hoài trăn trở
Tứ tuyệt vần hay những ngóng chờ.

Vào hội thơ Đường luật



Vốn trọng tuổi già thỏa ước ao
Thơ Đường có hội... nguyện xin vào.
Văn chương tiếp bạn vui hồ hởi
Tâm sự mở lòng sướng biết bao.
Bày tỏ niềm mong lời khát vọng
Khơi đầy nỗi nhớ nét thanh cao.

Thạch nhũ



Mi miết bồi tô cả triệu năm
Xanh xanh tía tía đỏ vàng cam.
Non bồng nước nhược còn thua thắm
Trước tác cổ kim vẫn kém tầm.
Lóng lánh thân ngà như dát ngọc
Bềnh bồng tóc ngọc tựa cài trâm.

Vào hội thơ Đường luật



Vào hội Đường Thi thử sức nào
Sân chơi tao nhã thật thanh cao.
Giao lưu xướng họa xây vầng mộng
Tức cảnh gieo vần góp ánh sao.
Đất nước muôn trùng hồn sáng tỏa
Non sông một dải tứ tuôn trào.

Thu hỏi lá vàng



Giữa lối vườn xưa hỏi lá vàng:
Bần thần chi nữa lúc thu sang?
Phải chăng chửa dứt đường duyên nghiệp
Hay bởi tơ lòng hãy nặng mang!
Đã biết từng qua hồi chớp bể
Vừa hay thấm trải thuở mưa ngàn.

Những người đàn bà

Nhân ngày Phụ nữ Việt Nam 20-10-2019.



Làng tôi quá nửa ấy đàn bà
Quê quán họ hàng khác biệt xa.
Đến với ông cha đời dựng nghiệp
Vui cùng con cháu đạo tề gia.
Nổi chìm thế sự tình chung thủy
Sóng gió can qua nghĩa hợp hòa.

Gọi người



Một chiều thu lạnh gió heo may
Chén rượu câu thơ mặc tháng ngày.
Dốc cạn ly cay thân chếnh choáng
Ghi đầy bản thảo chữ lung lay.
Lời quyên khắc vắng còn kêu bạn
Tiếng dế canh khuya vẫn gọi bầy.

Thứ Năm, 17 tháng 10, 2019

Vịnh chùa làng



Ở giữa lòng dân một mái chùa
Hoàng hôn chẳng lặn... cọ xòe tua:
Bồng Lai Cổ Tự linh ngàn thuở
Thái Thượng Trần Vương nghiệm bốn mùa.
Bất kể thăng trầm... không thể bán
Cho dù thắng bại... chớ hòng mua.

Thú chơi ngày cũ

“Đòi phen nét vẽ câu thơ
Cung cầm trong nguyệt, nước cờ dưới hoa”.
(Truyện Kiều)



Thú chơi ngày cũ chẳng màng chi
Ở chốn bùn nhơ biết mộng gì!?
Đàn biếng so dây buồn phiếm lặng
Thơ nhàm buông bút phí tài thi.
“Vũ vô kiềm tỏa” dầm chân khách
“Sắc bất ba đào” xót nữ nhi.

Kiếp phù du



Dã tràng nghịch sóng to
Xe cát ngỡ làm trò.
Ai biết lòng thương hận
Đời hay cảnh đắn đo.
Phu thê dường bọt nước
Phú quý tựa con đò.

Đọc Truyện Kiều



Bể dâu muôn thuở kiếp người ta
Tài mệnh thường hay đố kỵ mà!
Nọ đứa buôn tơ vầy nát ngọc
Nào phường cậy chức dập vùi hoa.
Áo xanh cửa Phật hờn chưa thoát
Phận bạc Tiền Đường khổ khó qua.

Phút suy tư



Một sáng mùa thu phút thảnh thơi
Hồ sen sắc tỏa áng mây trời.
Đàn chim cất cánh vờn chao liệng
Lũ cá lao mình ngúng nguẩy bơi.
Thoải mái tâm hồn yêu cuộc sống
Vô tư trí não quý con người.

Thân tặng Hoa Đăng



Thân thương gởi chúc bạn đôi lời
Tặng để tình này chẳng nhạt vơi.
Kim cổ thâm tình luôn mãi nhớ
Ngân vang nhạc khúc vọng ngàn khơi.
Bút lành ý đẹp lòng ghi khắc
Danh vọng giàu sang há đổi dời.

Cõi đá...!

(Tặng Bùi Quang Châu)



Cõi ấy – đời mưa nắng dãi dầu
Chúng mình vẫn thế khác gì đâu.
Dù ai, suy tính điều hơn thiệt...
Đá vẫn vô tri biết cúi đầu...!

Nghe lời hỏi



Nghe lời bạn hỏi biết về đâu?
Để dạ giờ thêm xiết nỗi sầu.
Nhớ kẻ xương phơi ngoài đảo vắng
Thương người máu đổ giữa dòng sâu.
Lều tranh nhóm lửa tìm hơi ấm
Biệt phủ hòa thân nổi trống chầu.

Hoàng hôn xưa



Hỡi người cơm áo ở phương xa
Có nhớ miền quê cảnh xứ nhà.
Xõa tóc bờ tre làn gió thoảng
Nghiêng mình rặng trúc cánh cò sa.
Mẹ về ngả bóng tàn phiên chợ
Cau dõi nghiêng chiều rụng cánh hoa.

Chửa hết mơ



Sắp lục tuần rồi chửa hết mơ
Dạ còn phiêu lãng với duyên thơ.
Nắng vàng trước ngõ lung linh trải
Mây trắng đầu non quấn quýt chờ.
Mấy khúc Đường thi âu khó cưỡng
Dăm vần lục bát dễ gì lơ.

Thứ Tư, 16 tháng 10, 2019

Dạ luôn ngời

(Ngũ độ thanh; Đồng âm vận; Bát tiểu đối;
Cú trung đối; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)



Tình kia nghĩa đó nhủ cho người
Phận thắm ân lành cũng thả trôi.
Chẳng hận không cần câu ví trỗi
Cầu đang chọn đã lối duyên mời.
Giăng niềm đổi ngữ gom lời mới
Níu cảnh mơ hình đợi nghĩa tươi.

Thơ Hoa Đăng – một bầu tâm sự đa chiều


Hôm ấy, tôi đang suy tư với tập bản thảo thơ Hoa Đăng đặt ở trên bàn, thì có anh bạn ào vào:
- Ui, đọc gì mà say sưa thế?
Tôi đáp:
- Có đọc thơ đâu, mà đang nghiên cứu tâm thế của một thiếu phụ… Vâng, một thiếu phụ xinh đẹp đã kết hôn, nhưng lại đang sống một cuộc sống của một người sương phụ với 2 cậu con trai tuấn tú, ngoan ngoãn, chu chí học hành; còn mình thì ung dung kinh doanh, tu thiền, học Anh văn và làm thơ…


Tập bản thảo này có gần 90 bài thơ, mà có tới 31 bài có nội dung thơ thiền, thơ kệ; phần còn lại là những bài viết theo cảm xúc tình đời…
Tôi thành thật xin lỗi Hoa Đăng. Tôi đã hé lộ đôi chút về đời riêng của chị. Tôi nghĩ, nếu không như vậy, thì tôi rất khó làm cho bạn đọc hiểu được thơ chị, thơ của một người phụ nữ tuổi mới có 40, mà sao chỉ thấy “an nhiên tự tại”, “vui với gió trăng”, “kinh cầu tâm nguyện”,