Thưa
hàng lão bối bậc đàn anh Hai
Lúa văn chương vốn chửa sành. Lục
bát ngỡ hay mà hóa dở Thi
Đường tưởng chín lại là xanh. Đường
trần khúc khuỷu
thân đơn chiếc Nẻo
thế chênh vênh bóng độc hành.
Mai
đào chở nụ báo tin xuân Men
ủ lên hương rượu tới tuần. Cái
rét lo chi đường sớm lạnh Vườn
xanh đâu ngại bóng tà huân. Kìa
như tuổi mộng mơ kỳ thú Nào
phải già nua ước thục thuần.
Thi
sĩ là tôi luống mộng mơ Văn
cua thơ cóc có đâu ngờ. Dăm
câu lủng củng từ ẻo lả Ba
chữ lôm côm ngữ lẳng lơ. Đánh
đố người nghe ý nhạt nhẽo Phỉnh
lừa kẻ đọc nghĩa lu mờ.
Năm
nay bận việc...
thế thì làm Tháng
Tết nhiều hàng nẫu mãi ham. Lập
cập lưng đau đành phải khảm Là
đà cổ mỏi ráng theo kham. Mày mò cả buổi lung tung bám Lửng
khửng vài ngày lận đận cam.
Thấy
người in sách cũng theo in Lời
tựa đầu trang nổ giống mìn. Nếu
nói nhà thơ đầy người tưởng… Bảo
là Hai Lúa chẳng ai tin. Mong
xuân bạn hữu về đông nghẹt Ước
tết thi nương đến kín khìn…
Nghĩa
vụ giờ đây chẳng đến mình Nhưng
còn mãi nhớ việc dàn binh. Lên
rừng xuống biển cần tâm tĩnh Đuổi
giặc nhờ quân trỗi phúc bình. Giữa
buổi lời dâng cùng đức thịnh Bên
dòng phận khảm với hồn vinh.
Ta
về phố biển buổi chiều nay Sóng
vỗ miên man bọt trắng đầy. Thảm
cỏ hàng cây tràn ánh nắng Bầu
trời ngọn gió tỏa làn mây. Sớm maiBãi
Trước chờ tâm sự Sẩm tối Thùy Vânhẹn
tỏ bày.
Hai
lão hưu nhàn – Cựu chiến binh Gặp
nhau hồ hởi tựa
nhân tình. Nửa đời máu đỏ ngầu sương gió Một áng mâyhồngbạc chiến chinh. Đau
đáu những ngày xuyên trận mạc Sắt
son năm tháng hưởng yên bình.
Giặc
đến, bút nghiên để lại trường Bao
nhiêu hoài bão gửi quê hương. Nặng
tình đất nước, ra tiền tuyến Sâu
nghĩa gia đình, biệt hậu phương. Muốn
giữ hòa bình nên chiến đấu Phải
ngăn tội ác để yêu thương.
Đất
cằn bạc thếch chẳng hoa hương Ước
vọng sang năm được cát tường. Ngủ
thấy thiên cơ làm mỹ nữ Đi
hầu lệnh chỉ gặp minh vương. Uyên
ương mãi quyện niềm chung thủy Xã
tắc dần tan nỗi đoạn trường.
Tạo
hóa thêu gì tuyết nguyệt hoa? Ngàn
đêm lẻ một... truyện thôi mà... Nhân
tình vẫn...
khóe môi cười gượng Đạo
nghĩa chi...
lời nói thoảng qua. Vị
quả thời gian bùi ngọt đắng Con
thuyền thế tục đất trời ta.