Bước
dẻo chân mềm bạt gió sương, Dày
công khổ luyện chốn thao trường. Từ
anh đến chị xanh lòng thép, Dạ
sắt gan vàng đỏ ánh gương. Giữ
nước thân mình không quản ngại, Xây
làng bản chức chẳng tơ vương.
Con
người ngoại đạo Chúa thương không Mỗi
độ Nô-en thấy chạnh lòng! Hai
tiếng A-men...thường
trộm ước Đôi
lời Mô-Phật... vẫn hằng mong. Cho
bao tháng hạ luôn tươi mát Để
những đêm đông mãi ấm nồng.
Nhân kỷ
niệm 75 năm ngày thành
lập Quân đội nhân dân Việt Nam
22-12-2019.
Bốn
mươi mùa lá đã qua mau “Lệnh
tổng động viên” chống giặc Tàu. Đất
nước oằn vai hồi bấn loạn Biên
cương vẹt mốc buổi sầu đau. Thầy
trao bục giảng nơi trường cũ Ta
khoác ba lô tới tuyến đầu.
Lời
kinh cầu nguyện vọng muôn nơi Chúa
ở nơi đâu giữa đất trời... Có
đoái dân oan đầy tủi nhục Còn
thương nước khổ lắm chơi vơi. Văn
chương có vẻ đà khan ý Giấy
bút dường như cũng cạn lời.
Anh cất theo cùngnhữngnụtươi Lục
nương Đất Tổ nặng tình
người. Áng thơ Nghĩa Lĩnh còn vương vấn Câu hát Ghẹo Xoan mãi thức thời. Phú
Thọ mình ơi...lời cứ vọng Cẩm Khê ta đó... giọt nào vơi.
Cứ
mộng nên đời những ngẩn ngơ Nhiều
khi lắng đọng mảnh tim khờ. Như
thuyền vượt biển say bờ sóng Để
bữa nghiêng dòng vịnh áng thơ. Nghĩa
cả giăng từng câu ước vọng Tình
xanh khởi mấy chữ mong chờ.
Vọng
tưởng quê nhà nhớ lũy tre Hoài
thương kỷ niệm dưới kênh bè. Khi
mùa lúa trổ thơm đồng ruộng Giữa
cảnh thu tàn lộng lá me. Những
buổi êm đềm vui rạng lối Nhiều
đêm khắc khoải dõi xa hè.
Thưa
hàng lão bối bậc đàn anh Hai
Lúa văn chương vốn chửa sành. Lục
bát ngỡ hay mà hóa dở Thi
Đường tưởng chín lại là xanh. Đường
trần khúc khuỷu
thân đơn chiếc Nẻo
thế chênh vênh bóng độc hành.
Mai
đào chở nụ báo tin xuân Men
ủ lên hương rượu tới tuần. Cái
rét lo chi đường sớm lạnh Vườn
xanh đâu ngại bóng tà huân. Kìa
như tuổi mộng mơ kỳ thú Nào
phải già nua ước thục thuần.
Thi
sĩ là tôi luống mộng mơ Văn
cua thơ cóc có đâu ngờ. Dăm
câu lủng củng từ ẻo lả Ba
chữ lôm côm ngữ lẳng lơ. Đánh
đố người nghe ý nhạt nhẽo Phỉnh
lừa kẻ đọc nghĩa lu mờ.
Năm
nay bận việc...
thế thì làm Tháng
Tết nhiều hàng nẫu mãi ham. Lập
cập lưng đau đành phải khảm Là
đà cổ mỏi ráng theo kham. Mày mò cả buổi lung tung bám Lửng
khửng vài ngày lận đận cam.
Thấy
người in sách cũng theo in Lời
tựa đầu trang nổ giống mìn. Nếu
nói nhà thơ đầy người tưởng… Bảo
là Hai Lúa chẳng ai tin. Mong
xuân bạn hữu về đông nghẹt Ước
tết thi nương đến kín khìn…
Nghĩa
vụ giờ đây chẳng đến mình Nhưng
còn mãi nhớ việc dàn binh. Lên
rừng xuống biển cần tâm tĩnh Đuổi
giặc nhờ quân trỗi phúc bình. Giữa
buổi lời dâng cùng đức thịnh Bên
dòng phận khảm với hồn vinh.
Ta
về phố biển buổi chiều nay Sóng
vỗ miên man bọt trắng đầy. Thảm
cỏ hàng cây tràn ánh nắng Bầu
trời ngọn gió tỏa làn mây. Sớm maiBãi
Trước chờ tâm sự Sẩm tối Thùy Vânhẹn
tỏ bày.