Tìm kiếm Blog này

Thứ Sáu, 7 tháng 2, 2020

Chùm xướng họa: RÉT ĐẬM



Bài xướng:
Rét đậm

Rét đậm làm sun cả ớt rồi
Em rằng hãy bỏ quách đi thôi.
Vườn xuân ẩm ướt nhìn hơi nẫu
Cảnh tết buồn thiu nghĩ thật tồi.
Chán bởi hoa màu đang tụt giá
Đau vi-rus lại lên ngôi...!

Xuân... già leo núi




Lần theo vách núi đá cheo leo
Xuân sắc chồn chân lại cố trèo.
Lên dốc hơi tàn lên hẫng hụt
Xuống khe sức kiệt xuống cà kheo.
Thân già gắng gượng chừng bao độ
Tuổi trẻ dênh dang chỉ một lèo.

Niềm Xuân



Xao xuyến ngàn mai hé nhụy chờ
Đêm rằm tao ngộ đón Ngày Thơ”.
Tương Kỳ sứ trắng vui mùa hẹn
Vọng Nguyệt trăng thanh tỏ dốc mờ.
Dạo khúc tri âm say nhịp sống
Gieo vần tri kỷ nối đường tơ.

Thơ luật Đường "Ngũ độ thanh"

Trong các buổi giao lưu, sịnh hoạt của Câu lạc bộ, nhiều tác giả đã trình bày thơ ngũ độ thanh. Song vẫn còn một số hội viên chưa nắm được luật chơi, cũng như những quan niệm khác nhau về thể thơ này.
Vậy thơ Ngũ độ thanh là gì và xuất phát từ đâu?



Từ điển tiếng Việt định nghĩa: Thanh là nói tắt của thanh điệu.
Trong tiếng Việt của chúng ta có 6 thanh (2 thanh bằng, 4 thanh trắc). Vì thế, trong một câu thơ thất ngôn, nhiều nhất gồm 6 thanh khác nhau. Trong một câu thơ luật Đường ngũ độ thanh có thể gồm 6 thanh hoặc 5 thanh khác nhau, ít nhất phải có 5 thanh. Có lẽ vì thế, người ta mới gọi là thơ Ngũ độ thanh.

Chùm xướng họa: HỎI THẦM...



Bài xướng:
Hỏi thầm...

Sách Thánh ngồi nhìn nét mực phai
Tìm chương trọng nghĩa với khinh tài.
Đường trần đã phủ mầu băng tuyết
Nẻo thế bao trùm sắc vị lai.
Viễn xứ nào mơ hình diễm ảo
Tha phương dám mộng sắc trang đài.

Xuân buồn



Cũng muốn cùng nhau thảo mấy vần
Rồi mừng năm mới để chơi xuân.
Tiếc làn sương lạnh giăng đầu ngõ
Khổ nỗi mưa dầm đọng cuối sân.
Ly rượu đâu say người lữ thứ
Trang tình nào thỏa khách thi nhân.

Về quê mùa ôn dịch



Đất Bắc tung tăng buổi trở về
Gặp mùa ôn dịch thấy buồn ghê.
Chào nhau ú ớ mồm che kín
Gặp khách lơ ngơ mắt dụt dè.
Lễ hội hạ cờ, chùa vắng lặng
Nguyên Tiêu đóng cửa, chữ buồn hoe.

Thứ Năm, 6 tháng 2, 2020

Cùng ông Kim Quốc Hoa



Bảy sáu xuân đời trải gió sương
Năm mươi tuổi Đảng vẫn kiên cường.
Phanh phui kế bẩn người vô luật
Đả phá trò hèn kẻ bất lương.
Chính sự thăng trầm chen sáng tối
Quan trường hóc hiểm vấp tai ương.

Biết khi nao



Cả quẫy mông lung đến nữa rồi
Bây chừ ta đếm chuyện xa xôi.
Tuổi không nên tuổi mơ hồ quá
Tình chỉ phụ tình chán lắm thôi.
Những lỗi lầm vì đâu dẫm mãi
Mà thơm thảo lại để tàn trôi.

Nói chuyện với bài thơ buồn

(Nhân ngày Lễ Tình Yêu 14-02)



Đọc thơ như thấy ngát hương trà,
Góc bể chân trời… ai đã pha?
Đối ẩm sinh tình dù vắng mặt,
Thần giao cách cảm dẫu là xa.
Hãy cười lên nhá, mai đang đẹp,
Đừng khóc mà chi, lệ ướt hòa.

Khắc khoải



Nguyệt đã mờ xa khuất nẻo đồi
Đêm huyền đối diện nỗi lòng tôi.
Còn đâu một đỉnh sương cài lối
Chỉ tiếc nhành hoa nụ rã chồi.
Dõi biển nghe buồn cơn sóng dội
Trông thuyền chạnh tủi tháng ngày trôi.

Lầu Hạc cảm hoài

Lầu Hoàng Hạc trên ghềnh đá Hoàng Hộc, núi Xà Sơn, thành Vũ Xương, thành phố Vũ Hán,
bên bờ sông Trường Giang, tỉnh Hồ Bắc (Ảnh chụp tháng 01 năm 2020)


Thuở nào Vũ Hán chốn thần tiên
Lầu Hạc(*) còn không những bậc hiền.
Vi rút “Cô-Vy” cơn chấn địa
Tử Thần hủy diệt nỗi kinh thiên.
Trách ai đã phủ sầu muôn chốn
Hận kẻ đem gieo hận khắp miền.

Mừng kỷ niệm...



Thế là hơn bảy chục xuân vui
Cập bến thuyền trăng dạm cõi đời.
Mỗi tháng vườn thơ tình chẳng nhạt
Ngàn thu duyên chữ ý nào vơi.
Đường thi chan chứa niềm thương bạn
Lục bát xôn xao nỗi nhớ người.

Niềm yêu gửi gió

(Ngũ độ thanh)



Xuân hoài dạm đức phủ hồn thanh
Mộng những niềm yêu gởi gió lành.
Giữa nắng đơm nhiều bông huệ đỏ
Bên đường trổ lắm cụm hồng xanh.
Mơ màng ngõ phận cầu duyên đến
Khấp khởi dòng ân hẹn nghĩa dành.

Vài nét về cuộc đời Lý Bạch

Lý Bạch 李白 (701 – 762), thời thịnh Đường, tự Thái Bạch, hiệu Thanh Liên cư sĩ, quê ở Cam Túc, nhưng sinh ra ở làng Thanh Liên, tỉnh Tứ Xuyên. Người đời phong cho ông là Thi Tiên, Tửu trung Tiên,v.v... Ông thích thơ ca, săn bắt, ngao du sơn thủy, bạn vong niên với Đỗ Phủ (hơn Đỗ Phủ 11 tuổi).


Bí ẩn về cái chết của Lý Bạch
Tương truyền, năm 61 tuổi, Lý Bạch đi chơi thuyền trên sông Thái Thạch, tỉnh An Huy, uống rượu say, thấy ánh trăng lung linh đáy nước, nhảy xuống ôm Chị Hằng mà chết. Đó là tương truyền, còn cuốn Dung Trai tùy bút của Hồng Mại, đời Tống cũng đề cập đến cái chết của Lý Bạch, nhưng nguyên nhân hoàn toàn khác. Theo cuốn sách đó thì Lý Bạch bị bệnh và qua đời trong phủ huyện, người chú họ là Lý Dương Băng làm huyện lệnh Đương Đồ, tỉnh An Huy.

Chùm xướng họa: NGUYÊN TIÊU




Bài xướng:
Nguyên Tiêu

Trăng rằm vành vạnh đỉnh tầng không
Mây nước miên man tỏa bóng lồng.
Màu tím lung linh in dãy núi
Sắc vàng lóng lánh dát dòng sông.
Thuyền trôi nhè nhẹ vui bờ thắm
Thơ đọc vang vang ấm lửa hồng.

Chia tay...



Tháng Giêng bao ước nguyện tràn trề
Đã phải xa rồi quyến luyến ghê.
Lặng lẽ người đi về phố thị
Âm thầm kẻ ở lại làng quê.
Tình xưa vẫn đó buồn vô tận
Nghĩa cũ còn đây nhớ não nề.

Khiêm nhường

(Ngũ độ thanh)



Thường xuyên học hỏi chữ Khiêm nhường
Tổ phụ, hiền huynh… những tấm gương.
Sáng tỏ ân tình chân thiện mỹ
Không mờ nghĩa cử đạo cương thường.
Vì dân hiếu đễ luôn ngời ngọc
Trợ quốc trung thành mãi tỏ gương.

Xuân



Xuân về sông núi đẹp như tranh
Xuân giục muôn hoa thắm vạn cành.
Xuân thả nắng chiều rơi xuống biển
Xuân lùa sương sớm đọng trên nhành.
Xuân gieo thơ phú trong như ngọc
Xuân mở Đường thi rạng bút danh.

Thương Xuân



Thương Xuân bạc nắng giữa chiều phai
Rồi tắm hoàng hôn đổ bóng dài.
Áo tết hương thơm chừng sớm nhạt
Nụ hồng sắc thắm cũng đang chai.
Những toan bồi đắp vườn xanh nhụy
Còn muốn chăm lo khối mộng đài.