Mong
ước niềm vui khắp mọi nhà Giúp
người chí cả vượt phong ba. Đem
đi phiền muộn đời say hội Mang
đến an nhàn cảnh rực hoa. Mỗi
ý từng lời gieo đức trọng Bao
tình bấy nghĩa kết dung hòa.
Dòng
đời trôi nổi đó rồi đây Ai
hiểu cho ai chút cạn đầy. Chẳng
tiếc thanh xuân về mãi cả Riêng
sầu viễn mộng khuất trời tây. Chiếc
bóng chơi vơi ngàn dặm khách Bàn
chân lạc lõng những canh chầy.
Rằng
ta vốn học chẳng như người Lúc
trẻ đâu vì quá mải chơi. Chỉ
tại neo nhà thân tại số Là
do hẹp bữa phận do thời. Đành
gom mấy vận đưa tình ủ Gắng
nhặt đôi dòng gửi nghĩa khơi.
Khinh
thường vi-rút, Mỹ lâm nguy Đã
biết... mà lơ... kể cũng
kỳ...! Phú
quý không quên mừng thịnh đạt Sang
giàu chẳng quản đến hưng suy. Lâm
hồi họa tới khôn sao tránh Nhằm
lúc tai bay khó thể lỳ.
Nặng
lòng yêu mến cảnh tình quê Hóa
phải bền tâm giữ lấy lề. Cả
lúc trèo non kề hổ báo Dầu
khi xuống biển cận kình nghê. Lời
chê chú Cuội thường hay thích Ý
nịnh ông Cò đã chẳng mê.
Thắng
Nhất đình thiêng thờ họ Phạm(*) Thủy
Giang bến lặng ngẫm hoa dừa.(**) Tiền
hiền chư vị công xây đắp Hậu
bối dân mình nghĩa đón đưa. Vẹn
ý muôn đời ơn tổ phụ Thơi
lòng bá tánh vọng người xưa.
Khi
nào gặp lại cố nhân không Hạ mãn thusangđợi cải ngồng. Một
chút vô tình lưukỷ niệm Thật nhiều đắc ýxảhưkhông. Gần
bên chẳng thấy...mình
tơ tưởng Cách
biệt mới hay...tớđộng lòng.
Tổng
thống thương ai giọt lệ tràn? Đau
lòng nước Mỹ giấc mơ tan. Vì
đâu thảm dịch nên điêu đứng Có
phải niềm tin đã lụi tàn. Chủng
Quốc – “đồng
sàng...”
nên cạn sức Liên
minh – “bất
hơp...” phải lìa đàn.
Xa
bạn lâu rồi thấy nhớ ghê Sơn
khê cách trở khóđường về. Rạch Dừaphố cảnglòng như muốn Phước Thắngvườn điềutrí vẫn mê. Canh
cánh ngày
xa người trở lại Vấnvươngtháng hạ biểnquênthề.
Cũng
giống thơ và chỉ dạo chơi Tìm
trăng gió kể một đôi lời… Tranh
thời – vận – thế xem mà nản Vị
nghĩa – nhân – tình biết để lơi. Sức
cạn mong gì duyên diễm ảo Tiền
không ngán cả chuyện xa vời.
Buổi
đầu chập chững mới làm thơ Thú
vị làm sao đến bất ngờ. Ít
bữa đăng lên người gợi ý Đôi lần gửi tới
bạn bày cho. Chương bài đã học cần xem kỹ Bảng
luật đưa ra lại phải dò.
Bắt
gặp Tiên sa xuống cõi trần Bao
chàng quân tử đã dừng chân. Như
mây nhào lộn bên khe suối Tựa nước luồn chui dưới đá thần Đứng
lại xem trời còn lưỡng lự Qua rồi ngắm cảnh thấy phân vân.
Hắn
ỷ năm sinh lớn cứ giành Không
nhường Quảng Huệ chức đàn anh. Thôi
thì giả dại thêm thằng nhậu Hẹn
lúc làm khôn để việc thành. Nếu
biết tài năng xoay chuyển số Hãy
tin nghị lực sẽ nên danh.
Bỏ
trộm tình thơ cặp vở em Về
năm “bói quẻ” sáng sau xem. Nếu
mai – bài tập làm không điểm Thì
tối – thư tình đọc trắng đêm. Tiếng
động mùa ve than ngắn ngủi Cành
rơi lửa phượng ngóng dài thêm.
Tuổi
thơ kỷ niệm với ngôi trường Mái
tóc mình nay đã điểm sương. Để
quý ngày xưa bao bạn học Thêm
yêu quê cũ một con đường. Áo
cơm bươn trải còn lưu luyến Cát
bụi dãi dầu vẫn nhớ thương.
Giọt
lệ vui lay lòng gỗ đá(*) Anh
hùng đâu cứ giỏi binh đao. Cứu
người chẳng ngại câu sinh tử Chống
dịch nề chi chuyện kiết hào. Trên
dưới không phân hàng trưởng thượng Trong
ngoài chớ kể giới cần lao.
Lâu
rồi chẳng thấy tụi em
qua Hết dịch mời sang ghé lại nhà… Cá
mặn,riêucà,... bamón
nhỉ Rượu
nồng,bialít,... ít ly nha. Hàn
huyên... nhắc
lại ngày xưa ấy Tâm
sự... cùngôn chuyện cũ mà!