Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 17 tháng 6, 2020

Miền quá vãng



Sau bấy phong ba dạt bước đời
Theo dòng vô thức trở về nơi...
Cung đường một thủa dần quên tuổi
Góc phố không tên chợt nhớ người.
Đếm lá phiêu du chiều gió hẹn
Nghe buồn luân lạc tiếng đêm rơi.

Đến Vũng Tàu



Hè về hẹn đến Vũng Tàu thôi...
Du lịch nơi đây quá tuyệt vời.
Bến Đá, Hải Đăng,… lên ngắm cảnh
Bờ Kè, Bãi Trước,… ghé ngồi chơi.
Với em nhàn tản đường ven núi
Cùng bạn lang thang phía cuối đồi.

Học làm thơ



Chẳng dám theo đòi thơ với ca
Biết dăm ba vận thế thôi mà…
Đường thi đối luật niêm chưa sõi
Bát cú treo vần tứ chẳng ra…!?
Nghĩa mẹ sớm hôm đèn với sách
Ơn thầy phúc đáp bảng cùng khoa.

Suy ngẫm



Đời người ngắn ngủi lắm ai ơi…!
Sướng khổ vui buồn thoải mái chơi.
Bạc ác làm chi gieo chướng nghiệp
Luân hồi báo ứng gặp ma trơi.
Lợi danh oán hận xin đừng bới
Tình ái tham sân cũng chớ khơi.

Suối cạn



Suối cạn khô rồi… bạn thấy chưa
Không lo cấy hái khổ cho chừa.
Vườn trên ngó bộ đâu còn nước
Ruộng dưới trông thì chỉ đợi mưa.
Lắm chị lòng đau vì tiếc bưởi
Nhiều anh dạ xót bởi thương dừa.

Dõi bóng



Dõi bóng mờ xa khuất nẻo đường
Đau người ở lại chốn quê hương.
Chiều phai lá đổ triền hiu quạnh
Ngõ gợi niềm mơ ánh lịm hường.
Lặng lẽ xuân thì qua cứ đợi
Âm thầm tuổi hạc mãi còn vương.

Xướng họa: TÔI VỚI HUYNH



Bài xướng:
Tôi với Huynh
Tặng bạn thơ…

Tôi với Anh chung bước hẹn thề
Đã từng cùng đếm ngón tay tê...
Tha hương, thân lấm như hòn đá
Bỏ xứ, thơ còn tựa đất quê!
Ếch nhái – gào trăng mà khổ lắm
Vành khuyên – gọi nắng nhớ thương ghê.

Nhớ Hè



Tháng Sáu qua mau lại hết Hè
Sắp tàn cánh phượng xác hồn ve.
In hình sắc trẻ vườn thơ ấu
Nhớ bóng ngày xanh tuổi cặp kè.
Tiếng trống âm vang như tạm nghỉ
Sân trường vắng lặng ngỡ còn e.

Xướng họa: LẼ ĐỜI



Bài xướng:
Lẽ đời

Đôi đường chẳng nệ lúc ba mươi
Sướng khổ trăm năm vẫn khóc cười.
Mộng thắm duyên hồng do ý gạn
Tay chàm mắt trắng bởi tâm khơi.
Rời sông vẩn đục đâu chờ tuổi
Đến biển tìm trong chẳng kén khơi.

Thứ Sáu, 12 tháng 6, 2020

Chùa Hải Vân



Tựa áng mây bay giữa biển trời
Rực màu thiền tọa ngát miền khơi.
Đường tu rộng mở lòng trinh bạch
Cửa Phật thênh thang trí sáng ngời.
Bác ái từ bi bừng quả phúc
Cứu nhân độ thế rạng trang đời.

Thứ Năm, 11 tháng 6, 2020

Niềm tin đạo pháp

K niệm 57 năm ngày Bồ Tát Thích Quảng Đức tự thiêu vì hòa bình (11/6/1963 11/6/2020).



Lửa hồng rực sáng khắp năm châu
Thức tỉnh lương tri pháp nạn sầu…
Quảng Đức lặng thiền thân “ngọn lửa
Sài Gòn rúng động lũ “diều hâu”.
Trái tim bất diệt ngời chân lý
Tấc dạ kiên trung hóa nhiệm mầu…

Niềm ao ước



Mượn chút văn chương nối chữ nhàn
Mong sao đầm ấm buổi chiều xuân.
Rượu vui có bạn nâng thêm chén
Thơ hứng cùng nhau họa mấy vần.
Một dạ đồng tâm nên nghĩa lớn
Nửa câu hợp ý kết tình thân.

Tiễn bạn chiều mưa



Từ biệt ngang chiều một buổi mưa
Bên nhau lặng bước kệ mây lùa.
Sao đành yên dạ ngày chia biệt
Vẫn biết nặng lòng lúc tiễn đưa.
Chẳng viết nên thơ, còn giấy trắng
Mới hay nốt nhạc, cũng như thừa.
Người đi nhẹ bước nào hay biết
Kẻ ở giấu mình, mỗi lúc mưa.

NGUYỄN THANH HẢI (Vũng Tàu)

Thu miền Ô-Cấp



Ta trở về đây tắm nắng vàng
Sợ ngày sai hẹn đón mùa sang.
Thuyền đầy tôm cá lòng mê mải
Trăng dãi miền hoa gió ngỡ ngàng.
Mỗi bước mùa đưa hương sắc tỏa
Từng con đường thả tiếng chiều vang.

Khắc nghiệt



Lâu rồi nắng mãi chỉ thèm mưa
Cạn nước sông khô máy bỏ thừa.
Lạch dưới bơ phờ thương đám cỏ
Vườn trên ủ rũ xót thân dừa.
Anh ngồi ngáp vặt sờ cây điếu
Chị đứng thở dài ngắm cọng dưa.

Bài hát "Diễm xưa"



Trải mộng Sơn bèn viết Diễm xưa
Bài ca vọng suốt vẫn không thừa.
Tơ đàn trỗi ý muôn người nể
Tứ thả trao lời vạn ngõ ưa.
Chở sóng âm vần công đợi chỗ
Vờn mây nhạc khúc khỉ leo dừa.

Mưa...



Mưa lạnh bên ngoài rỉ rả rơi
Mưa ngâu tháng Bảy dạ bồi hồi.
Mưa ru dạ nhớ song thân gợi
Mưa hắt niềm đau phụ mẫu rời.
Mưa đọng tim buồn mơ diệu vợi
Mưa sầu ngoại cảnh ngóng xa xôi.

Nhớ bạn

Tặng Phạm Xuân Khu.



Trong số những người bạn thiết thân
Có anh xa ngái, có em gần...
Ngày vui đánh tiếng mừng ra mặt
Lúc đuối kêu nàng cũng mỏi gân.
Múa bút lên phây, phây đục mạng
Mềm môi chuốc rượu, rượu trong ngần.

Họp mặt bạn thơ

Thân tặng Phạm Xuân Khu cùng các bạn thơ Bà Rịa – Vũng Tàu.



Trăm năm đã được bao lần thú
Một thuở còn mong mấy cuộc say.
Trải với trang đời qua mặn chát
Theo cùng cuộc thế thấm nồng cay.
Thời trai gắng sức vươn đường dốc
Tuổi hạc bền tâm nối sá cày.

Chùm xướng họa: DI SẢN CUỐI ĐỜI



Bài xướng:
Di sản cuối đời

Lạc giữa hồng trần thích lm thay
Nói năng, suy nghĩ chọn đường ngay.
Lòng lành, tính thẳng vui hôm sớm
Hồn tịnh, thân an khỏe tháng ngày.
Danh vọng, bạc tiền không đắm đuối
Đức tài, nghệ thuật mãi mê say.