Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 29 tháng 7, 2020

Yên phận



Đất trời xuân hết lại sang xuân
Tuổi tác qua đi ngoại bát tuần.
Ngán nỗi màn sương buông trắng tóc
Đếm mùa mai tết nở vàng sân.
Vui buồn nhân thế còn in dấu
Sướng khổ trần ai đắp đổi dần.

Xướng họa: THU BUỒN... THU



Bài xướng:
Thu buồn... thu

Sớm tàn sắc hạ tới thu phai
Trái đất vần xoay kể cũng hài.
Lá rụng thêm buồn cay nỗi kẻ
Mùa đi cho nhạt xót lòng ai.
Nhớ khi phượng nở tràn sương đậm
Đau lúc hồng tươi trám nắng cài.

Xướng họa: TA VỚI THƠ



Bài xướng:
Ta với Thơ

Một khoảng riêng trời... Ta với Thơ
Hằn sâu kỷ niệm khó phai mờ.
An nhiên tự tại tìm thi hứng
Hồ thị tang bồng thả mộng mơ.
Sảng khoái cười vang nào lạ lẫm
Mải mê hò vọng chẳng ơ hờ.

Thiên thần



Thiên thần áo trắng(*) tựa làn mây
Quyết chí đẩy lui vấn lạn này.
Gian khó không nề chung nhịp nước
Hiểm nguy chẳng quản góp bàn tay.
Đâu cần đón nhận lời khen sáo
Chỉ muốn dẹp tan cái ác bày.

Chiến công thầm lặng



Bao nhiêu xương máu gửi non sông
Dân tộc hiên ngang trải một lòng.
Dâng hiến tuổi xuân giành độc lập
Hy sinh hạnh phúc phá cùm gông.
Trường Sơn rẽ lối quân thù khiếp
Địa đạo xây hầm nghĩa sĩ trông.

Chùm xướng họa: NGÕ HẸN THU VÀNG



Bài xướng:
Ngõ hẹn thu vàng

Tháng Bảy mưa bay ướt đẫm chiều
Cổng rào hoa giấy rủ buồn hiu.
Vườn đang chuyển vụ trơ cành lá
Gió khẽ giao mùa dạm khóm tiêu.
Thẹn ý giai nhân vai tóc lệch
Rối lòng thi khách cánh rèm xiêu.

Đượm xuân

Tặng nhà thơ Bùi Nguyệt.



Nâng cốc mng em thắm đượm xuân
Vầng “Trăng trên tuyết” sáng trong ngần.
Đường đời khúc khuỷu không sờn chí
Cuộc sống tảo tần vẫn vững chân.
Nuôi dạy con ngoan tròn đức hạnh
Luyện rèn bút sắc rạng nhân văn.

Thứ Ba, 28 tháng 7, 2020

Xướng họa: THU TỰ VỊNH

Tặng H.T. & D.M.



Bài xướng:
Thu tự vịnh

Bảy bốn thu rồi, thu lại thu
Con tim đập với cuộc tàn hư.
Bao mùa lá rụng cây trơ trọi
Mấy bận trăng treo khói mịt mù.
Kẻ đến giang đầu chờ viễn khách
Người về sơn dã đón lương sư.

Ánh trăng



Hằng nga tỏa sáng lộng dương trần
Huyễn hoặc say lòng kẻ thế nhân.
Lụa trải lên triền rơi bóng ngõ
Đường mơ hạ bút khỏa nơi phần…
Đêm đầy ấp mộng hồn chen mở
Ánh bạc xuyên luồng cảnh khẽ ngân.

Tự tại



Thả hồn thanh thản tựa thiên thần
Danh lợi màng chi bước tiến thân.
Trọn kiếp thường dân tu đức lớn
Hơn quan thất thế gặp cơ bần.
Dở hay phó mặc nơi trần thế
Ngay thng giữ gìn đức nghĩa nhân.

Không chủ quan



Báo đài mấy bữa cứ râm ran
Cô-Vít chủng này rất dễ lan.
Không được thờ ơ, cần cảnh giác
Phải làm chặt chẽ, giữ bình an.
Đường mòn ra sức tuần nghiêm ngặt
Lối mở chắc tay chống quậy càn.

Chùm xướng họa: TỰ RĂN MÌNH



Bài xướng:
Tự răn mình

Chủ tịch năm ngành cũng đã qua
Nay đang cặm cụi với bà nhà.
Tiền vàng chẳng có... nào hiu quạnh
Bạn hữu hơi nhiều... mãi thiết tha.
Đôi khúc văn chương nghe vẫn mượt
Vài câu thơ phú đọc êm hòa.

Đừng làm tổ mối...

Công cuộc phòng chống dịch Covid-19 tưởng chừng đã chiến thắng viên mãn, nhưng vì đồng tiền, vì trách nhiệm bị buông lỏng. Một con đê vững chãi cũng có thể đổ sập vì tổ mối! Ca bệnh số 416 và mới đây là ca bệnh số 418, 419, 420,... một lần nữa khiến chúng ta phải giật mình, khi mà Việt Nam có thể sắp công bố hết dịch thì như một cái dớp có từ trước, cả nước nhận tin sét đánh ngang tai...



Đồng tiền tổ mối... hỏng con đê
Gấp gấp... người ơi... hãy vội về.
Cô-Vít tưởng chừng như mãn bệ
Nào ngờ dịch dã tái tràn quê.
Nếu ai hỏi bạn cần chi để...?
Thì tớ bảo anh nhớ chăng hề...!?

Cô-Vít lại mò sang



Bất ngờ... Cô-Vít lại mò sang
Báo động đầu thôn đến cuối làng.
Đà Nẵng yên tâm đừng hoảng hốt
Vũng Tàu vững dạ chẳng hoang mang.
Làm theo đường lối cần nhanh nhạy
Hiểu đúng chủ trương kết nhịp nhàng.

Xướng họa: VỀ CHIỀU...

(Tung hoành trục khoán)
Khép bức màn nhung danh vọng hết
Người về rũ sạch những sầu vương...”



Bài xướng:
Thôi thì...

Khép đời nghệ sĩ nặng tình thương
Bức ảnh ngày xưa nỗi đoạn trường.
Màn đổi... dẫu buồn... thôi cũng lặng
Nhung đùa... chả hận... cứ đành nương.
Danh tàn dõi bóng “Đời cô Lựu”
Vọng nát theo chân “Kiếp má hường”.

Thứ Hai, 27 tháng 7, 2020

Dâng đời nghĩa ấm

(Ngũ độ thanh; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)



Hương hồn chiến sĩ gởi nằm đây
Để vạn sầu thương xót mỗi ngày.
Những nẻo đồi xanh cồn đất mẹ
Bao vùng núi thẳm chỗ rừng cây.
Chờ khi đuổi giặc cài phương ấy
Đợi buổi điều quân giữ chốn này.

Đoạn trường...

(Tung hoành trục khoán)
Nghìn năm gương cũ soi kim cổ
Cảnh đấy nguời đây luống đoạn trường
(Bà Huyện Thanh Quan)



Nghìn giấc mơ hoa trải dặm đường
Năm nào lữ khách đã ly hương.
Gương mờ nhợt ảnh nghe lòng quạnh
lối nhòa đêm vọng ánh hường.
Soi bóng nơi miền hiu hắt đợi
Kim chờ sợi ái thẫn thờ vương.

Vòng ba Covid-19



Trận chiến vòng ba đã mở màn
Đà Thành bỗng chốc chẳng bình an.
“Ao” phòng, nhớn nhác... bao khách sạn(*)
Kiểm dịch, xôn xao... mấy địa bàn.
Giãn cách toàn dân ngăn nhiễm chéo
Khoanh vùng bệnh viện tránh bùng lan.

Vào trận tiếp



Hơn chín mươi ngày Cô-Vít yên
Bỗng dưng lại nhiễm mấy ca liền.
chưng tiếc lộn phường ma quái
Hay bởi thương nhầm dại điên.
Xót nỗi “nỏ thần nương giặc ngoại
Ngời câu thầy thuốc sáng gương hiền.
Chung tay lực góp trừ tan dịch
Hiểm họa qua rồi hợp bút nghiên.

Sài Gòn, 27-7-2020.
NGUYỄN THÚY HẰNG


Rõ chưa



Nè mi... Ác phải chết nghe chưa!
Cái luật biết không, chẳng có chừa!?
Định phá vườn xanh moi hết nhụy
Cho nên treo cổ... phải đâu thừa...