Mình ghé trang thơ biểnđẫm màu Vũng
Tàu – Đường luật...ý truyền mau... Ba
miền đất nước mừng tao ngộ Một
dải non sông khởinguyện cầu. Bè bạn giao lưu ngườinhớ
bến Vần niêmxướng
họa tứ vờncâu.
Vô
cùng khâm phục “Trắng
bờ-lu” Chẳng
sợ hy sinh trước kẻ thù. Cô-Vít hung hăng như ác quỷ Mẫu
từ nhân ái
tựa chân tu. Ra
tay cứu giúp...
xông vào...nếu... Xuống tóc truy ngăn...quyết giữ...dù...
Trăm
ngày, những tưởng sắp bình an Chỉ
phút buông thôi dịch lại càn. Xứ
Quảng tơi bời cơn khẩn cấp Thành
Đà chật vật giấc nguy nan. Hờn
quân hiểm ác đem lây khởi Giận
lũ gian tham để nhiễm tràn.
Theo
bước Đường thi mấy dặm rồi Và
còn đi tiếp mãi không thôi... Những
niêm cùng luật lo bao nhịp Nào
đối nương câu thỏa tiếp hồi. Vui
thú văn chương say chữ tạc Ấm
tình bè bạn nhắp ly bôi...
Khí
hậu năm nay thật khác thường Lan
tràn dịch bệnh lắm tang thương. Khi
thì nắng gắt thiêu công xưởng Lúc
lại mưa to ngập phố phường. Bọn
trẻ gầy mòn đang vất vưởng Người
già ốm yếu lại tai ương.
Năm
nay sao sớm đến mùa ngâu? Sùi
sụt mưa tuôn, đất nhuốm sầu. Có
phải người đi mang ánh nắng Hay
là kẻ ở rớt dòng châu. Ngậm
ngùi cất bước bao day dứt Nức
nở dõi theo bấy đớn đau.
Bàn
cờ thế sự ngẫm hay ghê... Kẻ
hứng người tung quá thạo nghề. Bố
sắp tàn ngai nên giỏi tính Con
vừa lên chức mới tài phê. Xe
song chẹn nước voi thành ngựa Tốt
lụt thâm cung tướng hóa hề.
Lúc
thầy, khi lính...
gió cùng sương Nay
lại về hưu với cảnh thường... Đấy
vạt cải ngồng mơn mởn đứng Kia
hàng đậu đũa dập dìu vương. Quả
ngon một đĩa mời thân xóm Hoa
thắm vài bông gửi bạn trường...
Nghĩa
ấy không tròn buổi lệ vương Ngày
thu nắng nhạt trải bên đường. Giăng
từng giọt tủi trong tròng mắt Nhặt
những nơ sầu nẻo ánh dương. Kẻ
đến hoài mong choàng phận cũ Người
đi mãi ngóng khởi ân hường.
Kính tặng các thầy thuốc giỏi trên toàn quốc
đang tiến
vào mặt trânchống
Covid-19
tại Đà Nẵng.
Đoàn
quân áo trắng kính yêu ơi! Xin
được yêu thương tỏ mấy lời... Quyết
chí xông vào đau chẳng quản Hết
lòng đi tới cực không ngơi. Bởi
thương dân bệnh nâng tầm trí Đâu
tiếc xuân xanh dấn sức người.
Tặng các phóng viên đang tác nghiệp tại tâm dịch Đà Nẵng.
Gồng
mình tác nghiệp giữa trung tâm... Gian
khổ nguy nan vẫn lặng thầm. Đem
tới triệu người tin nóng hổi Hướng
về muôn ngả việc ân thâm. Khó
khăn bám riết không lùi lại Nguy
hiểm đeo mang chẳng lỡ lầm.
Tàn
canh giắc mộng nổi niềm mang Đã
mấy năm qua chẳng gặp chàng. Những
buổi chờ trăng buồn giọt lệ Bao
lần ngóng đợi thắm tình lang. Câu
thề nghĩa đượm còn tha thiết Chữ
kính lòng son đã lỡ làng.
Vẫn
mịt mờ xa tít nẻo đường Bao
lần vấp ngã dạ hoài vương. Ngày
kia nguyệt ảnh soi còn vướng Buổi
nọ màn đêm vén đã tường. Bởi
tị người đem lòng chắn ngưỡng Nên
buồn mộng tắt lửa dừng hương.
Đà
Nẵng bây giờ thật đáng thương Cách
ly phong tỏa biết bao phường. Nhà
hàng đóng cửa e phiền toái Quán
xá buông mành sợ nhiễu nhương. Thành
phố đông vui giờ vắng vẻ Miền
quê náo nhiệt bỗng thê lương.