“Có tình yêu mãi thức trong lòng” Câu
hát làm ta mơước... mong... Tựa
trái tim hồng rung tiếng nhịp Như
mùa lúa chín đượm hương đòng. Chao
ôi... cái
nhớ say hồn bướm Rồi
đến hơi nồng thỏa cánh ong.
Hồ
Gươm sóng nước gợn lung linh Liễu
rủ lưa thưa cảnh hữu
tình. Giữa
phố thủ đô thời đổi mới Trong
lòng Hà Nội buổi văn minh. Tháp
Rùa dáng đứng trông càng đẹp Thê
Húc hình cong ngắm thật xinh.
Cuộc
sống gian nan cực đã nhiều Nhưng
đời vẫn ngọt chữ mình yêu. Chè
sen vợ sớm mời Kim Trọng Bánh
quế chồng trưa gọi Thúy Kiều. Gió
hợp khuyên dừng đêm tủi ớt Trăng
hòa nhủ tránh buổi sầu tiêu.
Anh
là hoàng tử của riêng em Anh
tựa sao mai sáng dịu êm. Anh
hóa vầng trăng nhòm mé cửa Anh
soi vạt nắng rọi bên thềm. Anh
yêu dáng ngọc lung linh sớm Anh
quý mắt huyền lấp lánh đêm.
Rõ
khổ mà em mãi cứ nghèo Giàu
nhanh lên chứ để anh theo. Ham
làm say việc lo tươm tất Chịu
khó siêng công gắng chống chèo. Đừng
chỉ ăn tàn rồi nhũng nhiễu Chớ
là dốt nát lại ki keo.
Anh
đến thăm em những sớm chiều Vượt
qua mưa nắng chỉ vì yêu… Nhìn
cành liễu biếc thôi day dứt Ngắm
đóa hoa hồng hết quạnh hiu. Bao
chuyện ân tình chưa trút cạn Mấy
lời tâm sự vẫn còn nhiều.
Trăm
lần tên gọi nghĩa đồng âm Rạng
rỡ yêu thương sáng chữ Bầm. Là
nước nguồn khơi ơn dưỡng dục Như
mây sắc ngọc mộng ân thâm. Bên
đời tiếng Mẹ hòa
non nước Cõi
thế tình con khởi đức tâm.
Thưởng
ángthơ Đường với vận eo Đắm
say bài họa với vần vèo... Nói
về niêm luật càng
tuân thủ Nghĩ
đến trắc bằng chớ bẻ queo. Đọc
thấy thơ anh chừng
lượn lẹo Nhòm
qua ý chú chuộng mè
nheo.
Mưa
nhiều dân chúng khắp nơi lo Mưa
lớn nước dâng lại sắm đò. Mưa
xối nhà xiêu, còn đứng vững? Mưa
tràn nước lũ, phải nằm co…! Mưa
giăng chồng vợ không thăm thú Mưa
ướt lứa đôi chẳng hẹn hò.
Mùa
Thu Tháng Tám rực cờ hồng “Tôi
nói đồng bào nghe rõ không…” Kỷ
niệm bảy lăm năm độc lập Nhớ
thời “bốn sáu” gậy tầm vông. Ba
Đình lịch sử… ngời chân lý Thế
hệ Bác Hồ… vượt Á Đông.
Thu
về gió cưỡi đón tin sang Thu
đã hóa thân nét nhẹ nhàng. Thu
ngóng mùa đông hờ hững trở Thu
buồn tiết hạ vội vàng ngang. Thu
hằng tưởng biển luôn tràn nắng Thu
vẫn tin trăng mãi dát vàng.
Thu
về đuổi nắng hạ lùi xa Ngả
nón trông theo bóng xế tà. Trước
ngõ hàng cây vàng sắc lá Bên
đường vạt áo tím màu hoa. Vũng
Tàu xứ sở tình sâu nặng Hà
Tĩnh quê hương nghĩa đậm đà.