Nấm
mồ chị Sáu ở Côn Lôn
“Bà trẻ thác thiêng” nổi tiếng đồn.
Giọng
nói sóng gầm vang biển cả
Mắt
nhìn lửa cháy rực hoàng hôn.
Dân
lành sùng kính cầu nhân đức
Giặc
ác khiếp kinh bạt vía hồn.
Rực
sắc lê-ki-ma Đất Đỏ
Anh hùng liệt sỹ mãi suy tôn.
Nấm
mồ chị Sáu ở Côn Lôn
“Bà trẻ thác thiêng” nổi tiếng đồn.
Giọng
nói sóng gầm vang biển cả
Mắt
nhìn lửa cháy rực hoàng hôn.
Dân
lành sùng kính cầu nhân đức
Giặc
ác khiếp kinh bạt vía hồn.
Rực
sắc lê-ki-ma Đất Đỏ
Anh hùng liệt sỹ mãi suy tôn.
Có
muộn gì đâu để giãi
bày
Một
lời dịu ngọt cảm lòng ngay.
Hẹn
chi rồi khổ người mong đợi
Trông
mãi nên hờn sắc nhạt phai.
Xuân
thắm bao mùa duyên mộng đẹp
Tóc
xanh mấy thuở mái vơi đầy.
Cầu
xin gió bão đừng gieo nữa
Cuộc sống yên lành hạnh phúc thay.
(Điệp từ)
Ngồi
buồn lại vẽ
Chí Phèo say
Sớm
vẽ chưa xong tớ vẽ ngày.
Mặt
mũi sần sùi chân khệnh khạng
Tóc
râu phờ phạc mắt ngơ ngây.
Khi
nâng chén tạc tình xoay tít
Lúc
hạ đường men lệ nhỏ đầy.
Ăn
vạ kêu trời xem dễ vẽ...
Khó là bụng hắn vẽ gì đây...!
Bài xướng:
Chí Phèo
Chí
Phèo ai đẻ trong... lò gạch
Chả rõ nguồn cơn, nào oán trách.
Lúc tỉnh yêu thương bát cháo hành.
Rượu
say chửi tuốt lão làng trạch.
Ngày xưa vốn dĩ sống yên lành
Buổi loạn đâu ngờ lâm khố rách.
Tàu
chuối che đầu chở bão hanh
Đêm trăng gió cuốn mây vờn sạch.
Bài xướng:
Đời vui
Tóc
thoảng hương chanh thắm má đào
Cũng
không kín cổng chẳng tường cao.
Chờn
vờn bướm lượn vui sân trước
Thấp
thoáng chim về hót cửa sau.
Lửa
tắt ngại gì hương tủm tỉm
Biển
yên chẳng sợ sóng rì rào.
Ung
dung dạo gót vườn thu mát
Khúc nhạc trăng lồng rộn biết bao.
Chọn
người khó lắm bạn mình ơi
Thoát
vẻ dung nhan chẳng được lời.
Ngoài
mẽ trong lành phô sắc đẹp
Trong
tâm vẩn đục nát lòng chơi.
Đâu
tình yêu thích say hoa nhụy
Nào
nỗi ghen tuông lạc lẽ đời.
Con
mắt tinh tường chưa hẳn sáng
Hay đành bỏ cuộc để buông lơi...
Bài xướng:
Bắn
tin
Rét
quá... su
su rụt cả vòi
Chàng
đi buôn lửa thế là toi.
Mâm
cơm nguội ngắt lòng không đợi
Bộ
mặt nóng ran dạ lại đòi.
Dạo
ấy tham tài chim thích hót
Bây
giờ chán sắc bướm không coi.
Anh
nào pháp ấn cao tay giúp
Muốn nổ mà sao pháo tịt ngòi...?!
Vẫn
biết hồng gai phủ khắp mình
Say
lòng khó cưỡng chẳng làm thinh.
Muốn
đem lời hẹn tình nên mối
Chỉ ngại người đi bóng rẽ hình.
Bài xướng:
Uống rượu một mình
Quý tặng nhà thơ
Nguyễn Quang Chính.
Uống
rượu chiều Đông
lẻ một mình
Trời
thêm lạnh lẽo mảnh riêng tình.
Hoa
nào thơm nhớ... duyên và phận
Chén ấy buồn quên... bạn với quỳnh.
Rót nữa mặc tràn, ly chửa thấm
Nghiêng rồi lại tiếp, vẻ thêm xinh.
Người say tứ mở niêm vần đối
Thích thú hòa thơ... lẻ một mình.
Thả
nắng vầng dương dọn khói mờ
Phơi
bày cảnh vật đẹp như mơ.
Đường
qua Phước Hiệp tình em đón
Ngõ
tới Hòa Long nghĩa bạn chờ.
Của
lắm gom về từng vận hội
Công
nhiều gặt hái mỗi thời cơ.
Làm
ăn phát đạt mừng Bà Rịa
Mạnh nước giàu dân vững cõi bờ!
Con
người ngoại đạo đứng nghe kinh
Cầu
Chúa trên cao hãy thấu tình
Những
ước vạn nhà luôn phước thịnh
Hằng
mong trăm họ mãi khang ninh
Muôn
nơi ấm áp tình thương quý
Khắp
chốn vui tươi cảnh thái bình
Những
ánh hào quang bừng tỏa rạng
Gửi lòng về với đấng anh minh.
Trưa 11-12-2020, Tòa án nhân dân TP Hà Nội tuyên án vụ “Chiếm đoạt tài liệu bí mật Nhà nước”. Phiên tòa do Thẩm phán Trương Việt Toàn, Phó chánh tòa Hình sự làm chủ tọa. Sau khi bản án được tòa tuyên công khai và kết thúc phiên tòa, Thẩm phán Trương Việt Toàn đã xuống khu vực các bị cáo, vỗ vai động viên và bắt tay bị cáo Nguyễn Đức Chung. Với hình ảnh này, nhiều người cho rằng làm giảm tính uy nghiêm chốn công đường.
Xấu cửa quan
Cầm
cân mẫu mực trước phiên
tòa
Nghĩ
tưởng anh minh lại hóa ra...
Xử
phạt tù nhân tay vuốt vỗ
Án
tuyên tội phạm miệng xoe xoa.
Chế
tài hiện hữu không dung túng
Luật
pháp xưa nay chẳng vị tha.
Thẩm
phán thân tình hay một giuộc
Đời mang tiếng xấu nhục môn nha.
Nghiêng
chiều ráng đỏ quyện miền sông
Lộng
lẫy trời mây ánh trải hồng.
Sóng
đẩy thuyền đơn rời ngưỡng mộng
Đêm
về cõi mịt ước vầng đông.
Âm
thầm nhớ ngõ hồn bay bổng
Lặng
lẽ mơ bờ mắt thả rông.
Thấy
mỗi chân trời ôm biển rộng
Chùng tơ thoảng lại tiếng tơ đồng.
Vũng
Tàu tắm biển một ngày đông
Phảng
phất heo may nắng nhạt hồng.
Cảng
đón đưa tàu – tàu nhộn nhịp
Người
đùa giỡn sóng – sóng
mênh mông.
“Bình dân cơm hộp” câu mời thắm
“Góc phố cà phê” tiếng gọi nồng...
Lữ
khách ngập ngừng chiều bóng ngả
Chuông chùa đã vọng báo thu không...
Sáng
danh Thiên Chúa tự
trên trời
Nhân thế bình an tỷ kiếp người.
Đau
khổ sinh ra từ cõi hạnh
Ưu
sầu diệt tận bởi lòng tươi.
Thiện tâm cứu rỗi Tình thương mến
Tín hữu hằng mong Phúc mỉm cười.
Sức
mạnh hình hài tuy bé
nhỏ...
Giáng Sinh vui vẻ... tiếng ai mời.
Bài xướng:
Chút tơ sầu
Cái
lạnh nào hơn nỗi rét lòng
Như
dường tê tái giữa mùa đông.
Chẳng
lo trời chuyển dài hay ngắn
Chỉ
ngại tình xa nhạt hết nồng.
Thương
bóng mơ hình ôm tiếc giận
Trách
mình lạc lối nhớ buồn trông.
Lẽ
thường phận gái hay thua thiệt
Son sắt vẫn xin vẹn chữ đồng.
Kỷ niệm 76 năm ngày thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam 22-12.
Bảy
sáu mùa xuân mỗi chặng đường
Xanh
màu áo lính đẹp tình thương.
Lòng
minh phấn đấu đời quân ngũ
Đức
rạng xông pha thuở chiến trường.
Chẳng
sợ hy sinh gìn hải đảo
Không
sờn tử trận giúp biên cương.
Ngời
lên dũng khí đầy kiêu hãnh
Bảy sáu mùa xuân mỗi chặng đường.
Bài xướng:
Huyễn mộng
Huyễn
mộng cuộc đời lẽo đẽo theo
Ai
dè danh vọng bé tèo teo.
Bút
văn, ừ
nhỉ… bơ như rác
Thơ
phú, chao ôi… rẻ quá bèo.
Đã
trải phong ba chừng lắm bận
Từng
qua bão táp cũng nhiều keo.
Trăm
năm quá nửa đường sinh lộ
Vẫn trắng bàn tay một kiếp nghèo.
Giây
phút xa rồi mới thấy lâu
Thời
gian như cũng đổi thay màu.
Người
nơi đất khách đau tâm sự
Kẻ
chốn quê cha bạc mái đầu.
Ôi
những chiều buồn giăng khắp nẻo
Rằng bao nỗi nhớ khắc từ đâu...
Bâng
khuâng gửi bạn dòng tri kỷ
Một chút riêng niềm lạnh cuối thâu.
Bài xướng:
Một mái nhà
Hội
thơ ta đó huyện Thanh Ba
Đầm
ấm vui chung một mái nhà.
Họp
mặt quản chi trời nắng hạ
Giao
lưu nào ngại lúc mưa sa.
Sân
chơi tao nhã tình tha thiết
Điểm
đến thanh cao nghĩa mặn mà.
Hàng
tháng bên nhau ta với bạn
Vần thơ trao gửi đẹp muôn hoa.