“Khi người say biết...” chẳng phiền ai
Mê hát cải lương – Nghệ sĩ hài... !?
Ca đệ Văn Hường, theo “...giữ sổ”
“Lính già vui tính” mới vừa... “bai...”!
“Khi người say biết...” chẳng phiền ai
Mê hát cải lương – Nghệ sĩ hài... !?
Ca đệ Văn Hường, theo “...giữ sổ”
“Lính già vui tính” mới vừa... “bai...”!
Bài xướng:
Hoa trôi cửa Phật
Một
đóa hoa trôi nổi giữa dòng
Có
ai thương nhớ sớm chiều mong.
Sắc
hương mòn mỏi nơi tu hạnh
Hình
dáng chông chênh ở cõi tòng.
Năm
tháng đâu người nâng cánh bướm
Tối
ngày nào kẻ đỡ thân ong.
Một
mai sương gió tàn phai nhụy
Còn phấn son không điểm nét hồng.
Mỗi
lần cụ thích thả chim ra
Bà
lão mừng reo: - Sướng quá ta…!
Lông
mượt hàng cưng vui khóe mắt
Cổ
dài giống quý đã đời hoa.
Đừng
e kém vượt gầy chim cụ
Chớ
ngại lâu lên yếu mạ già.
Sắp
tới Hội Chim thi thố thả
- Ông ơi! Cố nhé... nhất chim nhà…!
Muôn
thuở không quên chuyện xứ mình
Đàng
hoàng thục nữ đất Duy Trinh.
Tơ
vàng lụa thắm nên duyên nợ
Gái
lịch trai thanh vẹn nghĩa tình.
Khúc
nhạc bãi dâu lan sóng biếc
Thuyền
rồng phủ chúa động tâm minh.
Thong
dong gót nhỏ vào đường tộc
Tiết hạnh thơm nồng chốn đế kinh.
Bài xướng:
Rét xa quê
Hôm
rày gió lạnh giống ngoài quê
Áo
ấm khoe bay khắp nẻo về.
Cái
rét vô Nam rằng chẳng đợi
Oi
nồng ngược Bắc nhớ đừng chê.
Thương
Cha buốt cẳng
cày trên ruộng
Nhớ
Mẹ run người cấy dưới đê.
Lại
muốn bên em cùng nhúm lửa
Khoai bùi dúi lậu, nghĩ mà mê.
Quê
người lặng lẽ tháng ngày trôi
Sắp
trọn vòng xoay hoa giáp rồi.
Gió
vẫn lang thang không chút nghỉ
Mây
còn phiêu lãng biết nao thôi.
Bỗng
thương bèo nước câu tan hợp
Chợt
xót dòng sông chuyện lở bồi.
Ngắm
bóng hoàng hôn về cuối biển
Buồn lòng dốc cạn mấy ly bôi.
Nghĩ ngợi làm gì chuyện đã qua
Sống
vui, sống khỏe, chớ lo
già.
Một
quên tuổi tác, hai quên bệnh
Ba chớ hận thù, bốn chớ... la.
Năm dưỡng sinh đều, mười thể dục
Sáu kiêng cữ nhé, bảy chan hòa.
Thân cường, tâm tĩnh niềm an lạc
Tám chín... quăng liền thói dỗi xa...
Suốt
tháng quanh năm cậu ngỏng rền
Úp
vào giữa lỗ – mợ
nằm trên.
Người
gan cầu thủ khôn đòi vạ
Kẻ
máu thủ môn khéo hứng đền.
Dang
thẳng hai tay vòng liệng
tít
Căng
vồng bốn vó dưới nằm yên.
Như
sam một váy hai chung mặc
Con rụng con rơi... khắp cả nền...
Nàng về xóm đạo chốn quê anh
Lúa đã gặt xong nụ ấp cành.
Mới
gặp thầm mong... cười vội vã
Quen
rồi lại nhủ... cưới nhanh nhanh.
Tiếng
chuông đỉnh tháp như hòa
vọng
Lời nguyện vườn khuya đã kết thành...
Dự lễ Nô-en... tình hé nở...
Nàng về xóm đạo chốn quê anh.
Bài xướng:
Xuân về thắm lại
Thơ đề ảnh, kính tặng
vợ chồng bác Lai Huyền.
Cùng nàng chụp bức ảnh đôi ta
Tay nắm tay nhau nhịp bước hòa.
Xóm đạo ngày xưa mình vẫn nhớ
Dòng sông thuở ấy bạn băng qua.
Một thời bao cấp thầm thương vợ
Những lúc thăng hoa mãi nhớ bà.
Kỷ niệm năm nào em cứ nhắc
Xuân về thắm lại cảnh... đôi ta.
Sử vàng Lạc
Việt ngấm trong ta
Phủi bụi thời gian lại sáng lòa.
Lên núi thấy người trăm kỷ trước
Đọc thơ nghe tiếng vạn đời qua.
Thiều Quang rực rỡ vùng quê mẹ
Chí Dũng vang lừng xứ đất
cha.
Hào kiệt ba miền kho cổ tích
Thêm yêu Tổ quốc gấm thêu hoa.
Cái
rét phương Nam sớm lạnh lòng
Khung
trời nguyên đó có chi mong.
Nghe
vườn chim hót mà xuôi gió
Hỏi
sóng sông trôi có ngược dòng.
Cánh
mỏng khát tình đau nỗi bướm
Chiều
se thương cảnh lạc thân ong.
Bao
giờ mới hết mùa may thổi
Cho nước mênh mang lúa trổ đòng.
Nô-en
tỏa sáng rực bầu trời
Chính
điện nhà thờ đến khắp nơi.
Vẫn
vẹn hào quang từ cuộc sống
Còn
nguyên ý tưởng đến con người.
Chung
tay đoàn kết lương cùng giáo
Góp
sức yêu thương đạo với đời.
Vững
bước đi lên đà phát triển
Quê hương đất nước đẹp tươi ngời.
“Tấm
áo đẹp” che... cần loại bỏ...
Trong lành phố hội người vơi khổ.
Để mưa thấm ướt ruộng khô hờ
Chờ gió ngừng lay trăng sáng tỏ.
Sàng kỹ trạch lươn thứ đục bờ
Loại ngay bọt bã tuồng nuôi cỏ.
Mọt sâu mục ruỗng chất vô lò
Tìm khơi bằng được giống lòng đỏ.
Bài xướng:
Chứ sao…!
“Nát giỏ còn bờ tre”(*) chứ sao
Giọng ai thỏ thẻ tự hôm nào...!?
Bỗng nghe tiếng cỏ như xào xạo
Lại thấy lời em vẫn ngọt ngào.
Chỉ có tịnh tâm lòng mới hiểu
Rằng chưa quyết ý mợ đâu vào.
Giữ lề rách áo mình khâu vội
“Nát giỏ còn bờ tre” chứ sao...!
Câu
chúc yên bình chạnh tái tê
Giáng
Sinh lành lạnh
gió đông về
Nhà
thờ vọng tiếng chuông
ngân để…
Tâm thái vang lời Chúa dạy mê...
Phiêu
dạt cánh chim trời cuối bể
Tỏa lan hướng bão biển sau hè.
Trải
lòng cùng với sương đêm nhẹ
Câu chúc yên bình chạnh tái tê...!
Tưng
bừng khắp chốn đón Nô-en
Nhộn
nhịp cờ hoa rực rỡ đèn.
Bạn
kẻ chính tông vui đắm đuối
Tôi
người ngoại đạo cũng bon chen.
Nghe
Trời độ lượng thương người kém
Thấy
Chúa bao dung xót phận hèn.
Thầm
nguyện mấy lời mong toại ý
Muôn hào quang tỏa xóa đêm đen.
Bài xướng:
Vẫn còn eo
Vào
xuân náo nức, tiếng hò reo
Sân
khấu ngân nga, giọng hát chèo.
Cậy
giỏi làm cơm, nhiều chị tới
Thi
tài cướp phướn, lắm anh theo.
Con
mua pháo nổ, vừa tan biến
Thóc
bán mùa qua, đã hết vèo.
Hội
đến vui chơi, cho thật khoái
Dù rằng cuộc sống… vẫn còn eo.
Bài xướng:
Ẩn họa
Trăm
nghề vạn kế hiểm tìm chơi
Thiện
ý tâm trung được mấy người.
Nọ
cá phàm ăn thành mắc lưỡi
Kìa
chim dại bẫy hóa sa mồi.
Lòng
tham ít nghĩ điều nhân quả
Kế
độc lười suy chữ luật trời.
Dưới
miếng ngon thường hay ẩn họa
Đừng ham... tổn đức, hại danh đời.
Tìm anh... thời trẻ đậm hương thơ
Chờ lệnh xung phong tính phút giờ.
Mũ lá rung rinh đầy ước mộng
Ba lô đìu níu nặng tình mơ.
Tương lai hy vọng tươi màu áo
Hạnh phúc vinh quang rực sắc cờ.
Bề bộn tâm tư mà hứng cảm
Hoa đời thoang thoảng thế mà thơ.