Tâm
thiền ví thử chiếc thuyền không
Chữ Lợi đường Danh
quẳng chất chồng.
Thành
bại hiển vinh
dường phấp phổng
Âm thầm hoan hỷ, có... thuyền không.
Tâm
thiền ví thử chiếc thuyền không
Chữ Lợi đường Danh
quẳng chất chồng.
Thành
bại hiển vinh
dường phấp phổng
Âm thầm hoan hỷ, có... thuyền không.
Bài
xướng:
Tự...
Tự
mình thắp đuốc, tỉnh mà đi
Tự lực rèn tâm chẳng ngại gì...!?
Tự giác hành thiền, khuya nỏ ngại
Tự lầm mê đắm, rạng không si.
Tự tu đạo pháp – đời
khai huệ
Tự giải tham sân – huệ thắp nghì.
Tự thức xa luồn Thân – Ý – Khẩu
Tự lòng giải thoát... cõi vô vi...
Bài xướng:
Họa lan
Gồng
mình cả nước, họa đang lan
Tỉnh
Bắc thành Nam khẩn cấp tràn.
Nọ
trẻ rời nhà cơn hoảng hốt
Kia
già đến viện giấc mê man.
Truy
nguồn lấy mẫu từng giây xét
Chống
nhiễm phòng lây mỗi khắc dàn.
Giải
pháp “Năm K” – càng triệt để
Muôn người quyết chí dịch đà tan.
Bài xướng:
Sớm mai bỏ quên
Sớm nay
thanh thản bước vào chùa
Mai
trắng trổ
bông cũng
mới vừa...
Bỏ
những tháng ngày danh với lợi
Quên điều trăng gió được cùng thua.
Bài xướng:
Tình muôn ngả
(Mừng nhà thơ
Quang Chính)
Bác Chính vừa sang bảy chục rồi
Lên hàng “thất thập” chúc tam bôi.
Mấy lời nhắn gửi... thơ mừng thọ
Vài chén giao lưu... rượu nhớ đời.
Tuổi hạc chưa già, đâu vắng cảnh
Thi Đường mãi rạng, chắc còn hơi.
Mặn
mà chữ nghĩa tình muôn ngả
Chương Mỹ vần thơ vọng núi đồi.
(Chuyện ở Xóm Đõ)
Đêm rồi mất trộm một giò hoa
Quyết chửi tròn đêm chẳng dĩ hòa.
Mắc cỡ... thì mong... mày trả lại
Khôn hồn... chớ để... chị khui ra.
Máy ghi hình ảnh đừng tranh cãi
Công tưới chùm lan hẳn tức òa...
Phầy-búk lai-trim làng rõ mặt
Tình người như thiếu nụ khai hoa.
Sẵn sàng CHỐNG DỊCH nhé mình ơi...!
Thông
điệp “NĂM K” nhắc mọi người:
KHOẢNG
CÁCH nên xa... ngoài mét rưỡi
KHẨU
TRANG phải đúng... tại nhiều nơi.
Cần KHAI BÁO gấp, ngừng lui tới
KHÔNG
TỤ TẬP đông, chớ gọi mời.
KHỬ
KHUẨN môi trường cho sạch lối
Chung lòng DẬP DỊCH nhé mình ơi...!
(Tập danh)
Bài
xướng:
Hành Thiền
Vành
Môi trực sẵn nụ
cười hiền
Mũi
thoảng đây mùi đóa Bạch Liên(*).
Cặp
Mắt quay
về khung
cửa tĩnh
Đôi
Tai chối bỏ khúc ca phiền.
Chuyên
cần Trí
mãi
tầm gương Thánh
Nhẫn
nại Tim còn
luyện
phép Tiên.
Uốn Lưỡi
rèn Tâm
hòa Phước
thiện
Lành chân giữ Ý – bạn đang Thiền.
Tặng Nghệ sĩ CCB Xuân Sáu.
Ôm nhiều kỷ niệm chiến trường xưa
Lửa khói Tây Nguyên ngỡ mới vừa...
Vượn
hú ôn ngày truy giặc cạn
Bom
gào nhớ buổi trú rừng thưa.
Bây
giờ tóc muối
hai màu... bạc...
Thuở ấy xuân xanh một lũ... thừa...
Đồng đội anh còn, người mất nấm
Xương vùi thịt nát... chiến trường xưa.
Từ
xa dõi bóng phía quê tôi
Cô-vít tràn qua chửa chịu dời.
Đất
trỗi mùa vui vườn trái mọng
Trời
gieo thảm họa tiếng ca vơi.
Qua
miền bão tố hòa muôn nẻo
Hợp
buổi tương thân giúp vạn người.
Cả
nước chung lòng ngời chí thiện
Mong ngày hết dịch Bắc Giang ơi...!
Bài
xướng:
Một lão hề
Nhìn
lão xanh xao dáng vẻ hề
Mỡ
màng cũng chịu thấy buồn ghê.
Cái
ngày chín bận đều cương thế
Giờ
tháng vài phen đã lụt nghề.
Tưởng
lắm dùng hoang đời quá tệ
Cho
nhiều mất tiệt cháo thành khê.
Đâu
liều thuốc lạ không thì phế
Cát bụi nay mai sớm cận kề...
Cội khế nhà chàng quả rõ sai
Vừa chua lại chát thật khôi hài.
Trời sinh gió rụng đâu người hái
Kẻ nặc danh khều chẳng đứa khai.
Túi chọn ba gang thèm cũng phải...
Lòng xem mấy tấc gợi thêm vài...
Đâu rồi sự tích ngày xưa... đãi...!
Vàng trả cho người... liệu đã ai...!?
Bài xướng:
Lặng...
Canh
trường tĩnh tại góc thư hiên
Một
bóng trăng soi một bóng thiền.
Dưới
nước thuyền mây trôi chậm rãi
Quanh
mình hương gió tỏa an nhiên.
Chừng
quen cảnh vật đầy thanh tịnh
Bỗng
thấy thân tâm sạch khổ phiền.
Lặng
lẽ, không gian dần biến đổi
Vô hình vô sắc hóa vô biên.
Khoan
dung độ lượng ấy là thơ
Hạ
bút nhân văn chớ hững hờ.
Con
chữ bao hàm say ý mộng
Đường
thi kết tứ thả hồn mơ.
Nhiều
khi thương kẻ tình khôn tả
Lắm
lúc cho ta nghĩa bất ngờ.
Vận
thế xoay vần nâng bút thẳng
Sớm chiều chăm chút nỡ chi ngơ.
“Chỉ
có loài thú mới quay lưng với nỗi khổ đau của đồng loại để lo chăm chút cho bộ
lông của mình mà thôi” –
Karl Marx.
Thú
vật đêm ngày chuốt bộ lông
Mặc
cho đồng loại khổ đau chồng.
Quê
mình dịch dã đang vào cổng
Kinh bắc tình
hình mới vượt sông...
Bảo
mấy anh hề tâm trống rỗng
Nhắc
đôi đường
hão dạ tang bồng.
Việc
“nuôi” từ thiện âm thầm... bỗng...
Giống chuột đuôi lòi... vậy sướng không!?
Ta
Bà sinh hạ đấng minh anh
Vạn
ánh hào quang tỏa phước lành.
Khởi
đức từ bi vun tánh thiện
Khơi
lòng hỷ xả giữ tâm thanh.
Chân
kinh giác ngộ buông thù oán
Đạo
pháp khai thông lập chí thành.
Phảng
phất hương trầm khai lối tuệ
Muôn vầng mây tụ đẹp như tranh.
Bài
xướng:
Bom
chuông
Chiến
trường bom Mỹ thả nhiều nơi
Sót trái nằm yên chẳng hại người.
Quả thiện em này tu chín kiếp
Nhân
duyên lão
ấy ngộ mười đời.
Chiều
về vang vọng du dương
tiếng
Sáng lại ngân nga ấm áp lời(*)...
Tái thiết vui làm chuông lễ Phật
Tâm tình mến Đạo ghé hành chơi.
Chính tả... nhiều thầy vẫn chép sai
Bàn chi đối ngẫu, luật, niêm,... hoài.
Viết hoa, nhầm dấu thường hay lộn
Cưỡng vận, trùng từ cứ tưởng oai.
Những muốn vui vui cùng xướng họa
Thời nên nhắn nhủ luận nghiêm hài.
Tùy duyên cảm hóa người đang học
Xuất chúng thơ Đường hỏi mấy ai...!?
Bài
xướng:
Thay lời cảm ơn
Một
ngày bỗng nhận mấy bài
thơ
Lẫn
lộn hoang mang đến bất ngờ.
Hiểu
rõ phận mình bên chiếu dưới
Hay rằng quý
hữu ở trên cơ.
Tẽn
tò câu chữ vương khoai sắn
Ngượng
nghịu bút nghiên dở cuộc cờ.
Hai
Lúa cúi đầu xin cảm tạ
Thẹn lòng không biết thật hay mơ.
Bài xướng:
Nối nhịp cầu thơ
Vui
xuân thi hữu thú giao duyên
Bắc
nhịp cầu thơ ý diệu huyền.
Cẩm
tú mở lòng trao bến liễu
Giai
nhân hả dạ tặng dòng quyên.
Tâm
tình mở lối bình thi phú
Ân
nghĩa chung đường thảo bút nghiên.
Thỏa
thích bên nhau vui xướng họa
Chung tay chèo lái một con thuyền.