Ải
Bắc chiều xuân đẫm khói sương Bạn
ta nằm lại chốn biên cương. Nào
quên chốt giữ từng phân đất Vẫn
nhớ đèo cong mỗi mét đường. Pháo
giặc giờ đây đà bặt tiếng Lòng
dân từ độ mãi ngùi thương. Rừng
xanh nhuộm máu bao đồng đội Bốn chục mùa hoa tỏa ngát hương.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét