Tìm kiếm Blog này

Thứ Bảy, 24 tháng 7, 2021

Xướng họa: TẠI CÁI ĐẦU

Vui cuối tuần...

  

Bài xướng:

Tại cái đầu

 

Mái đầu hơi bạc... bác mình ơi...!

Nhắn nhủ vài câu... tiếp đỡ lời...

Giàu tiếc của nhà tuy chẳng lợi

Khó màng danh trẻ có đâu vơi.

Đội bông làng ngỡ người đâu tới

Nhìn tóc vợ thương bạn chả mời.

Thúc thủ xuề xòa thao thức bởi...

Tuổi già răng rụng hỏi còn chơi...!?

Chùm xướng họa: THÁNG BẢY

  

Bài xướng:

Tháng Bảy

 

Tháng Bảy nương về chốn tịnh yên

Đâu đây thổn thức giọng người hiền.

Đôi hàng nguyệt lệ dường tan phiến

Nửa triệu vong hồn chửa biết tên.

Ngoài bốn chục năm rời trận chiến

Cũng dăm mười bận lĩnh hương tiền.

Nghĩa trang lòng Mẹ thầm vinh hiển

Máu đổi ân lành... mãi vẹn nguyên...

Chùm xướng họa: VẠN MẾN THƯƠNG

Chào mừng kỷ niệm 10 năm thành lập Chi hội thơ Đường luật Phú Thọ (12/2011 – 12/2021).

  

Bài xướng:

Vạn mến thương

 

Phú Thọ quê mình vạn mến thương

Mười năm phát triển Hội Thơ Đường.

Sông Hồng nước đỏ ngào câu xướng

Đất Tổ non ngời luyện tứ chương.

Sáng tỏa ơn Bầm vui khó cưỡng

Làm theo ý Bác thỏa an cường.

Ba nghìn sáu lẻ... ngày tăng trưởng

Quyn tứ giao hòa nỗi vấn vương.

Thứ Sáu, 23 tháng 7, 2021

Chùm xướng họa: ĐẸP SÂN CHƠI

Chào mừng kỷ niệm 10 năm ngày thành lập Chi hội thơ Đường luật Phú Thọ (12/2011 – 12/2021).

 

Bài xướng:

Đẹp sân chơi

 

Thơ Đường Phú Thọ rộn sân chơi

Kỷ niệm mười năm thắm nghĩa đời.

Bạn hữu giao lưu hòa vạn ý

Thi nhân xướng họa gửi muôn lời.

Tình thâm biển rộng đong nào hết

Nghĩa trọng non ngàn sẻ chẳng vơi.

Đất Tổ sánh vai cùng cả nước

Giong buồm thẳng tiến vượt trùng khơi.

Thứ Năm, 22 tháng 7, 2021

Chùm xướng họa: MONG MANH

(Bát láy; Song thanh; Bát vỹ đồng âm)

  

Bài xướng:

Mong manh

 

Chiều chiều gửi gắm mấy câu thơ

Cách cách... ly ly... uể oải... phờ...

Chập choạng đôi nơi tình nhắc nhớ

Kèm nhèm mấy lúc buổi buông lơ.

Hình hài loắt choắt lom khom đỡ...

Bóng dáng liêu xiêu luẩn quẩn chờ...

Nhõng nhẽo chừng nào Cô-Vít “đớ”

Phì phà tụ tập... kết duyên mơ...!?

Thứ Tư, 21 tháng 7, 2021

Khẩn cấp

 

Việt Nam ơi! Phố quạnh buồn đau

Ngày mấy ngàn ca nhiễm dạ nhàu.

Sáng dậy chốt giăng quầy ngập trước

Chiều ra trạm đóng chặn đầy sau.

Toàn cầu vật vã! Người đau bệnh

Thế giới đảo điên! Trận nhức đầu

Đùm bọc giúp nhau chờ biện pháp

Vắc-xin... Chính phủ giải trừ mau.

Cánh chim chiều

 

Trời chiều thấp thoáng cánh chim bay

Mải miết về đâu sắp tắt ngày...

Biển biếc đang đùa n sóng lượn

Vườn xanh nở rộ nụ hồn say.

Đi tìm khoảng lặng nơi hoang vắng

Hay tới miền xa chốn đọa đày...!?

Cứ thế... tha hồ ca hót vọng

Cớ chi thảng thốt nỗi tình hay...?

Thứ Ba, 20 tháng 7, 2021

Chùm xướng họa: THƠ PHÀM

  

Bài xướng:

Thơ phàm

 

Thơ làm cốt thỏa tính ham vui

Thơ dẫu người chê cũng chớ lùi.

T viết tặng ta... mừng cũng lụi

Thơ hòa đăng báo... bận chưa khui.

Thơ hay... khoái thật, mà vơi túi

Thơ dại... buồn ghê, chả nặng gùi.

Thơ thẩn thẫn thờ thêm thậm thụi

Thơ tình bạn kết... thực thà... vui...!

Chùm xướng họa: CẢNH GIÁC

 

Bài xướng:

Cảnh giác

 

Dịch bệnh lan tràn... ít chỗ chơi...

Ngày qua, mắc mới biết bao người.

Sài Gòn giãn cách nhiều con phố

Hà Nội khoanh vùng một số nơi.

Chính phủ họp bàn ra chỉ thị

Toàn dân đoàn kết lắng nghe lời.

Mai ngày hết sạch loài Cô-Vít

Đất nước thanh bình trải gấm phơi.

Chùm xướng họa: NỖI NIỀM

 

Bài xướng:

Đợi...

(Ngũ độ thanh)

 

Giãn cách mây rồng hẳn tạm xa

Làm sao có thể được chung nhà.

Giò lan trước cửa chừng ra nụ

Chậu cúc bên thềm đã trổ hoa?

Vẫn mộng đêm nào trăng thổn thức

Còn mơ buổi nọ gió la đà.

Bên trời nhạn ngóng về phương cũ

Bến phải ngưng thuyền vẫn đợi nha...!

Chùm xướng họa: CHUNG TAY CHỐNG DỊCH

 

Bài xướng:

Dịch giã

 

Sài Gòn vật vã họa lan xa

Dịch bệnh muôn nơi khổ những nhà.

Ấy chợ đầy dây rào kẻ tới

Kia đường lắm trạm xét người ra.

Băn khoăn việc hiếm đau lòng trẻ

Ảo não tiền khan buốt dạ già.

Chữa trị ngành y cùng dốc sức

Mong ngày khẩn cấp sớm rồi qua.

Thứ Hai, 19 tháng 7, 2021

Không thể nào quên...!

Chuyện về cô giáo năm xưa có chồng là liệt sĩ...

(Kỷ niệm Ngày Thương binh – Liệt sĩ 27-7)

 

Không thể nào quên...!

Tháng 7 về lại nhớ anh hơn. Tôi nhớ lại những kỷ niệm xưa. Những năm tháng không thể nào quên. Khi cuộc chiến tranh chống Mỹ diễn ra ác liệt, chồng tôi (Đ. H. I.) là giáo viên Cấp 3, xếp bút nghiên lên đường đi chiến đấu. Lúc đó (năm 1972) con gái còn rất nhỏ. Tôi nhớ mãi hình ảnh anh lúc ra đi: bước thanh thản, hồ hởi và rất vui vẻ như không hề lưu luyến điều gì. Lúc đó tôi cảm thấy chạnh lòng... về sau mới hiểu anh làm thế để vợ con, gia đình khỏi buồn.

Chùm xướng họa: TỰ TÌNH

 

Bài xướng:

Tự tình

 

Vẫn nhích lên dần đỉnh bách niên

Lần theo gót Phật kết duyên thiền.

Tài sơ tiến thoái qua bao cuộc

Đức bạc thăng trầm đã mấy phiên.

Chẳng quý phường gian dù lắm của

Hằng yêu kẻ sỹ dẫu khan tiền.

Điều tâm vượt khỏi vòng danh lợi

Để sớm đi vào cõi tịnh nhiên...!