Tìm kiếm Blog này

Thứ Bảy, 2 tháng 11, 2019

Đường về Hà Tĩnh

Chào mừng Ngày hội Thơ Đường luật Việt Nam lần thứ XV, tại Hà Tĩnh mùa Xuân Canh Tý 2020; Chi hội Thơ Đường luật Hồng Sơn, Hà Tĩnh kính mời quý thi hữu gần xa vui họa cùng nhà thơ Nguyễn Duy Báu.



Bài xướng:
Đường về Hà Tĩnh

Ta về mở hội nhé người ơi!
Cảnh sắc Thành Sen rực giữa vời.
Bãi biển, boong tàu,... cờ lộng gió
Lưng đèo, Vũng Áng,... điện bừng khơi.
Đường quê mở rộng đời vui sướng
Ngõ phố ken bằng cảnh đẹp tươi.

Lan Khuê đẹp nhất

Đêm chung kết Miss World tại Trung Quốc, người đẹp Lan Khuê bị BTC đuổi
vì dám trả lời rằng “Bãi Tư Chính là của Việt Nam…”
(Giao cổ đối)



“Tư Chính ngàn đời đất Việt tôi…”
Lan Khuê rạng rỡ nhất trên đời…
Trong hang hổ đói, không hề sợ,
Chẳng tiếc chi, ngôi vị mỹ khôi.
Im bặt, tai to ngồi ghế bóng,
Vang rền, người đẹp phát câu ngời.

Đò ơi...!

(Đồng âm vận; Thập láy)



Âm thầm lẻ bóng thật chơi vơi
Khắc khoải mong ai tận cuối trời.
Đắm đuối chim hồng miền diệu vợi
Bùi ngùi cánh hạc giữa trùng khơi.
Nồng nàn bến hẹn còn phơi phới
Phảng phất dòng thương cứ rạng ngời.

Nỗi niềm thơ



Cũng muốn làm thơ tặng mọi người
Vui cùng bạn hữu khắp muôn nơi.
Tưởng rằng Lục bát hòng nhai nổi
Đâu ngỡ Đường thi chẳng nuốt trôi.
Xoát lại ngôn từ nhiều tục tiếng
Rà đi đối ngẫu ít thanh lời.

Khúc giao mùa

(Ngũ độ thanh; Đồng âm vận; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)



Tiết mãn thu tàn khởi lạnh đông
Niềm yêu đẫm ướt dạt trên dòng.
Câu thề buổi nọ vương đầu sóng
Chữ hẹn hôm nào phả cuối sông.
Bởi gió quyên sầu thân mãi vọng
Vì mưa quấn tủi nghĩa luôn gồng.

Xướng họa: KHI GIÓ HEO MAY VỀ



Bài xướng:
Khi gió heo may về

Khi gió heo may lại thổi về
Nỗi buồn viễn xứ bỗng lê thê.
Mồ cha lạnh lẽo sầu muôn hướng
Nhà mẹ hoang liêu lạnh tứ bề.
Thế thái vẫn bao trò đố kỵ
Nhân tình còn lắm cảnh u mê.

Thứ Sáu, 1 tháng 11, 2019

Bất lực

(Thủ vĩ ngâm)



Thất thập xem ra lắm nỗi buồn
Đường dài dốc trượt chẳng hề suôn.
Sức tàn mắt kém nào mong lạch
Tâm kiệt đầu trơ chẳng khoái nguồn.
Tiếc mãi nhìn em hình lửa bốc
Thèm hoài ngó chị dáng mưa tuôn.

Hoa trinh nữ



Thiếu nữ đường xa nhuốm bụi hồng
Nét duyên thầm thắm vạn người mong.
Vai gầy mảnh khảnh phơi đầu ngõ
Tóc ngắn lưa thưa mọc giữa đồng.
Nhọn hoắt gai đâm ai chọc ghẹo
Nhu mì áo kéo kẻ thèm trông.

Một sắc hoa



Vẫn thương vẫn nhớ vẫn nâng niu
Một cánh hoa thơm rực nắng chiều.
Cho dẫu nhụy hồng rồi sớm nhạt
Nhưng còn duyên nợ mãi thầm yêu.
Chữ tình ngỡ tưởng xanh bờ liễu
Giấc mộng nào hay vắng bóng kiều.

Sen



Hương ngát bên hồ dáng mộng mơ
Sương giăng nắng xát chốn bùn nhơ.
Mưa rơi nước ngập bao cơ cực
Gió thổi hình lay lắm xác xơ.
Lá mãi mơ màng phô sắc biếc
Hoa hoài quyến luyến ánh trăng chờ.

Tình thu

(Bát láy)



Vạt nắng chiều loang cảnh nhạt nhòa
Trông về cố quận mịt mù xa.
Đường xưa mãi vọng lời tha thiết
Gác lạnh hoài vương dáng mặn mà.
Mỏi bước chân đời ngơ ngẩn dạo
Say miền đất tịnh khẽ khàng qua.

Ướt lạnh chiều thu

(Ngũ độ thanh; Đồng âm vận; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)



Nỗi nhớ chiều mưa chẳng gọi mời
Thu mùa ẩm lạnh nắng nào tươi.
Lời thơ thả nẫu vương triền núi
Điệu ví sầu hoen diễu cảnh đời.
Bởi chữ duyên mờ câu ước đợi
Nên bờ nghĩa lụi phúc chờ mơi.

Hoa nở vì ai?



Thử lửa nhiều rồi chẳng ngại đau
Đã vàng nào có sợ chi thau.
Một thời trải bấy cơn chìm nổi
Mấy bận qua bao cảnh dãi dầu.
Những ước tri âm không ngoảnh mặt
Hằng mong hợp phố sớm về châu.

Thứ Năm, 31 tháng 10, 2019

Gương đời



Tiền nhân ngẫm lạ kỳ?
Kim cổ sách hằng ghi…
Mượn tích nêu chân lý
Khuyên đời giữ lễ nghi.
Bàng Quyên tâm ích kỷ
Tôn Tẫn trí tường tri.

Biển động

(Thông vận)



Sóng bạc gầm gào quét biển Đông(*)
Nằm trên nệm ấm nghĩ thương chồng.
Nhà giàn Tư Chính thù tung quấy
Hải cảng Quy Nhơn gió giật tung.
Áp lực từng ngày quân gánh khổ
Gian nan vạn kiếp lính canh phòng.

Phượng vỹ



Cây cao tỏa bóng mát ngất ngây
Gió thổi mơ màng giấc ngủ say.
Rực lửa hồi xuân thân lực lưỡng
Xen hồng đáo hạ má hây hây.
Chiều chiều gió cuốn cành trăn trở
Sáng sáng sương gieo lá lắt lay.

Chùm xướng họa: THĂM CÔN MINH

(Nhân chuyến thăm Côn Minh, nơi có nhiều cảnh quay trong phim “Tây du ký”)



Bài xướng:
Tới Côn Minh

Du lịch Côn Minh tiết cuối thu
Còn nguyên dấu vết cảnh sương mù.
Khoan thai Bồ Tát, vi hành đạo
Rong ruổi Đường Tăng, nguyện kiếp tu.
Một dạ trừ yêu, lòng sáng tỏ
Đồng tâm diệt quái, đức cần cù.

Xướng họa: HỌC VÕ



Bài xướng:
Biết thế...

Biết thế ngày xưa theo ngạch võ
Thì nay sự nghiệp thua gì họ.
Thà rằng ăn ỏn ẻn như mèo
Quyết chẳng táp ngồm ngoàm giống chó.
Mình dại văn thơ đọc xó nhà
Bạn khôn xe ngựa nghênh ngoài ngõ.

Hồn Đất Việt

(Ngũ độ thanh; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)



Nhìn kia dáng Việt giữa quê mình
Ướp giọt duyên nồng ngỡ đủ xinh.
Liễu nhỏ khoe màu vươn hạ nắng
Cành non dát nhụy phủ trăng tình.
Hoài khơi sắc thỏa tâm hồng đẹp
Mãi tỏa hương chờ đức rạng vinh.

Chùm xướng họa: KHÚC TÌNH THƠ



Bài xướng:
Khúc tình thơ

Hơi bấc dội về lạnh lắm không?
Để anh gửi chút nắng tươi hồng.
Vũng Tàu gió chướng se chiều thổi
Đất Tổ heo may quạnh sáng dông.
Tận cuối dộc xa nàng mải dõi...!?
Ở nơi biển vắng bậu thường trông.

Đừng...



Đêm nằm không ngủ cứ miên man...!
Chuyện núi, chuyện sông, chuyện gió ngàn...
Đài gọi biển đông trời nổi bão
Báo tuyên phố núi dịch lan tràn.
Chị buồn thi rớtthua điểm
Anh khóc ngồi tù nỏ cậy quan.

Say đắm Đường thi



Những muốn cùng ai thể luật Đường
Chân tình bạn hữu khắp ngàn phương.
Tu từ, ghép chữ,... cần minh bạch
Tách nghĩa, tìm câu,... được tỏ tường.
Cho dẫu khai đề luôn khó nhọc
Rồi ra luận kết vẫn như thường.

Chiều cuối thu



Dường nghe lành lạnh ngọn heo may
Giọt nắng thu phai báo cạn ngày.
Bạn vẫn không về nên rượu đắng
Em còn đi mãi để ta say.
Trông qua bến cũ mù giăng kín
Ngó lại đường xưa khói phủ đầy.

Thứ Tư, 30 tháng 10, 2019

Chiều bão động



Lạnh lùng sương giá cảnh mùa đông
Áp thấp ngoài khơi ngọn bấc lồng.
Ảm đạm mưa dài giăng lối biển
Đìu hiu gió mãi thổi qua đồng.
Chim lầy quạnh vắng bên sườn núi
Vịt lạc u buồn ở mé sông.

Hoa trinh nữ



Thuở ấy biên thùy phá giặc tan
Dồn nhanh vó ngựa giữa non ngàn.
Quân Vương bất chợt vương hồn xẻ
Lãng tử vô tình níu dạ đan.
Giữa nẻo phù vân làn mắt trỗi
Đường thiên vạn lý sóng tim tràn.

Tiễn thu

(Ngũ độ thanh; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)



Giã biệt mùa đây cảnh tháng mười
Hay lòng mãi giận buổi thu lơi.
Ngàn năm chửa vẹn màu ân nghĩa
Vạn thuở nào xanh cõi đất trời.
Để liễu bên dòng quên phút mộng
Cho người lối ngõ hận mưa rơi.

Dập dìu



Bốn mùa thương nhớ “bốn mùa yêu”
Mặc khách tao nhân lại dập dìu.
Thiếu nữ xòe hoa đưa mắt biếc
Thi nhân thưởng rượu bước chân xiêu.
Lục Yên ngóng bạn tơ mơ sớm
Đất Ngọc trông ai bảng lảng chiều.

Tình thơ



Gởi những bài thơ số phận đời
Duyên hồng nghĩa thắm trải ngàn nơi.
Thuyền dong vượt biển ta tìm tới
Bến đỗ leo ghềnh bạn ở chơi.
Chén rượu vui cùng tâm mãi khởi
Ly trà níu giữ dạ hoài khơi.

Vẫn vui



Vui với thi Đường cứ mãi vui
Cũng chờ Thiên tước đạt mười mươi.
Câu thơ chúc thọ mong cầu bạn
Khúc hát đoàn viên ước với người.
Dạy cháu ngày ngày yêu vẫn giữ
Họa vần tháng tháng thú còn chơi.

Khởi trông

(Ngũ độ thanh; Đồng âm vận; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)



Bữa gió mây quàng lạnh nẻo đông
Ngày qua lặng lẽ phía nương đồng.
Mơ dòng biển lớn duyên tìm mộng
Lắp quãng ân lành phận gửi mong.
Bởi hạt sương mờ giăng ngõ trống
Mà vanh nghĩa ấm chọn non hồng.

Xướng họa: NỖI NHỚ THÁNG MƯỜI



Bài xướng:
Nỗi nhớ tháng mười

Xin chào tạm biệt tháng mười ơi!
Tiễn cả thu đi dạ rối bời.
Rặng liễu ven hồ buông cánh rụng
Vườn hồng trước ngõ xỏa hoa rơi.
Giao thời ướt lạnh sương đầu núi
Đổi tiết khô hanh gió cuối đồi.