Vẫn
thương vẫn nhớ vẫn nâng niu Một
cánh hoa thơm rực nắng chiều. Cho
dẫu nhụy hồng rồi sớm nhạt Nhưng
còn duyên nợ mãi thầm yêu. Chữ
tình ngỡ tưởng xanh bờ liễu Giấc
mộng nào hay vắng bóng kiều. Năm
tháng xa xôi dòng kỷ niệm Nỗi
niềm canh cánh biết bao nhiêu…?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét