Khắp
nẻo đường qua bạc lẫn vàng Tơ
chùng phím loạn giữa vòng tang. Thời
gian mãi gắng dường vô vọng Khoảnh
khắc trầm buông cũng muộn màng. Đã
chuyện ơn nhờ nên kết cỏ Thì
sao điểu tận khiến cung tàng. Mười
năm lạc mất đâu rồi nhỉ Nhẽ
phải nhờ nôi tuế nguyệt sang.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét