Xuân
lại sắp về sắp lại xuân Vần
ươm bút ủ bút ươm vần. Dặt
dìu cung nhạc cung dìu dặt Ngân
vọng tiếng đàn tiếng vọng ngân. Xám
ngắt mây ngàn mây ngắt xám Ngần
trong nước thẳm nước trong ngần.
Một chiều nghe vọng “Lá diêu
bông” Thầm trách sao ai vội lấy chồng. Ba bận em tìm trong nuối hạ Một đời chị ngóng giữa sầu đông. Lời ru chan chứa niềm hoang lạnh Tiếng hát sắt se nỗi mặn nồng.
Không
may bị cưỡi tuổi còn non Sức
vóc mong manh sớm chịu đòn. Chân
thấp mặc dầu cao đế sắt Bụng
dơ cũng bởi cạn lòng son. Còn
đi quanh quẩn nên thân bại Rồi
đá lung tung để vó mòn.
Ăn
mừng chiến thắng chuyện vui mà... Thế
giới cũng nhiều đâu chỉ ta! Đá
bóng người yêu hò náo nhiệt Giao
thông kẻ hứng quậy sa đà. Đua
xe phạm luật buồn con trẻ Tai
họa tan đời khổ mẹ cha.
Niềm
vui chiến thắng đã dâng trào Tiếng
hát tưng bừng lại vút cao. Sung
sướng lan trùm như sóng đổ Hân
hoan tỏa khắp tựa mưa ào. Thể
thao đất Việt lên ngôi lớn Bóng
đá người Nam đoạt ghế cao.
Bóng
đá Việt Nam đã mở trang Ngời
ngời cờ đỏ ánh sao vàng. Muôn
nơi chào đón nhà vô địch Khắp
chốn mừng vui phút khải hoàn. Cả
nước tưng bừng kèn trống giục Toàn
dân náo nức tiếng ca vang.
Hạnh
phúc tình yêu nào ủy mỵ Thời
gian vẫn hiểu thường vô kỵ. Mơ
rằng nghĩa ấy chẳng phân ly Nói
bởi duyên này không dị nghị. Kẻ
thiện hương nồng cũng cứ đi Người
khôn đức vững chưa hề tị.
Bỗng
thấy mình như kẻ lạc đàn Canh
trường nhiều bữa giấc không an. Đôi
khi mất hứng bài thơ dở Lắm
lúc chưa say chén rượu tàn. Tết
đến thầm mong tình nghĩa đậm Xuân
về chỉ ước giá băng tan.
Cảm ơn những tấm
lòng tâm huyết với bóng đá Việt Nam.
Bóng
đá Việt Nam thật tự hào Mười
năm chờ đợi cứ nôn nao. Qua
thời vất vả nhiều cay đắng Đến
thuở vinh quang quá ngọt ngào. Dạo
trước thầy Tô từng dậy song Lần
này cụ Pắc lại đầy sao.
Đoạt
cúp về tay thỏa mộng vàng Vui
mừng trẩy hội tiếng cười vang. Cờ
hoa nở sắc tràn đô thị Trống
nhạc rền âm rộn xóm làng. Một
trận tưng bừng lưu sử sách Bao
ngày lấp lánh tỏa hào quang.
Nụ
cười rạng rỡ Park Hang Seo Cùng
tuyển Việt Nam vững mái chèo. Hàng
triệu con tim đang thức dậy Một
trời cờ đỏ cũng hòa theo. Hô
vang thắng lợi rền sông núi Mừng
đón chiến công vượt đỉnh đèo.
Rợp
trời cờ đỏ rực vàng sao Quyết
đấu hùng anh toại chí hào. “Hổ”
thẹn cúi đầu tâm khẩu phục “Rồng”
bay vang tiếng đức tài cao. Mười
năm chờ đoạt ngôi vô địch Một
trận thỏa nguyền cúp quý trao.
Gió
mưa lạnh lẽo nhớ đông sầu Những
nỗi niềm riêng biết gửi đâu. Thuở
đó tình như cây phủ núi Mà
nay nghĩa tựa nước qua cầu. Thơ
văn chẳng khó tường cao thấp Lòng
dạ dễ gì đoán cạn sâu.
Niềm
vui lịch sử đã sang trang Bóng
đá Việt Nam đoạt cúp vàng. Cả
nước hân hoan mừng thắng lợi Toàn
dân phấn khởi đón huy hoàng. Ngất
ngây bốn cõi lời hô vọng Rộn
rã ba miền tiếng hát vang.
Khao
khát mười năm mộng ước chờ Hôm
nay được viết trọn vần thơ. Ao
làng vùng vẫy bao lần hụt Biển
Á tung hoành mấy bận trơ. Rồng
Đỏ bừng soi thêu nét gấm Hổ
Vàng gục ngã dứt đường tơ.
Gió
lạnh dồn mây phủ kín trời Đêm
ngày ảm đạm lá vàng rơi. Ven
đường rặng liễu không chào đón Cuối
ngõ hàng me chẳng gọi mời. Dãy
phố đìu hiu vầng ngọc lặn Căn
nhà vắng vẻ ngọn đèn khơi.
Đông
tàn vọng tưởng buồn giăng mãi, Đêm
vắng hoài mong nhớ trĩu đầy. Mấy
độ mưu sinh rời cánh nhạn, Bao
lần thế cuộc rũ làn mây. Thương
về kỷ niệm trời quê cũ, Ngoảnh
lại thời gian khói bụi dầy.
Đỏng
đảnh em hờn sập xứ Đông Bấn
tâm anh ghẹo Nguyệt trêu Hồng. Nên
thơ gần gũi hồn lang lảng, Đến
nỗi buồn buôn dạ chất chồng. Có
phải yêu si thành ảo thực? Hay
là giận mát hóa hư không?
Ta
đã đi qua một đoạn đời, Đắng
lòng nhưng cố gượng làm vui. Hạt
cơm danh lợi cay xè mắt Chén
rượu công hầu mặn xé môi! Nếm
bả lợi danh chua chát lưỡi, Uốn
câu khinh trọng xót xa người!