Thơ
Đường bút bạn đỉnh tầm cao Gấm
trải từ câu nghĩa dạt dào. Một
vế trăm nàng thi sĩ ủ Đôi
lời vạn nẻo cõi lòng trao. Vì
tâm ý vẽ trăng vời vợi Để
nỗi niềm khơi tứ ngọt ngào.
Mừng
“Thơ Đường luật Vũng Tàu” ta Ra mắtthi văn(*)vọng hải hà... Quảng Trịchiachung... lời gửi gắm Phú Yên nhắn nhủ... khúc ngân nga. Cùng
nhau kết nối vòng tay lớn Hợp sức giao hòa bạn hữu xa.
Thi
sĩ chung vui một
mái nhà Trang
thơ Đường luật, quý đều ra. Vần
niêm ai vẽ “thi trung họa” Ý
tứ người thêu khúc nhạc ca. Hoan
hỷ tao nhân nghiêng ngả rượu Tưng
bừng mặc khách hả hê trà.
Học
nếp người xưa bớt oán than Mặc
đời biến đổi giữ tâm an. Thâm
mưu ắt hẳn là thâm họa Bột
phát đương nhiên sẽ bột tàn. Gian
khó nẻo trần không thoái thác Hiểm
nguy đường thế chẳng từ nan.
Tôi
về bến hẹn giữa chiều nay Ngõ
mộng đìu hiu phủ lá dày. Nhớ
buổi xa chàng môi đẫm mặn Thương
lần tiễn bạn mắt nhòe cay. Lời
yêu trĩu dạ mà không nói Nỗi
nhớ đầy tim lại chẳng bày.
Gặp
mặt thi hào khắp bốn phương Vui
ngày đại hội thể thơ Đường. Đô
thành lộng lẫy trao ngày đẹp Phố
biển ân cần điểm nét thương. Mắt
gửi cùng năm trăm ngọc bút Lòng
trao với vạn chữ sân tường.
Bà nghỉ nơi này! Ông ở đâu? Ba trăm năm trước mãi ngàn sau. Khai hoang thuở ấy về Bà Rịa Du lịch ngày nay đến Vũng Tàu. Hai cuộc chiến tranh nên đói khổ Một thời xây dựng được sang giàu.
Thấy
bóng mây ngàn bay lãng phiêu Lòng
riêng thổn thức biết bao điều. Chưa
quên bến nước trao lời ước Mãi
nhớ bên hồ ngỏ tiếng yêu. Sóng
vỗ xôn xao nhòa trước nắng Sương
giăng nhè nhẹ đổ ngang chiều.
Giao
lưu năm tháng đã bao lần Xướng
họa thơ Đường kết bạn thân. Điệu
mới mượt mà hòa khúc nhạc Bút
xưa hồ hởi hợp câu vần. Say
thêu gió hát hồn mây nguyệt Đám
dệt sương ca mộng sóng ngân.
Mơ
cùng nhặt lá sưởi chiều đông Để
bến đò duyên rực ánh hồng. Vẫn
nhịp cầu xưa mùa lắt lẻo Vẫn
dòng thu lặng nước mênh mông. Thềm
xanh dỗ giấc nhành trinh nữ Ráng
đỏ dìu hương ngọn lúa đồng.