Tìm kiếm Blog này

Thứ Sáu, 13 tháng 9, 2019

Trung thu buồn



Có phải chị Hằng giận chúng sinh
Hay là trả đũa khối u tình!?
Khiến cho cõi thực mưa lầm đất
Để mạng gu-gồ(*) đứt đường linh.
Trống phách sao đèn đành lín lặng
Lân rồng vũ sĩ cũng im thinh.

Trung thu vắng chị...



Bốn chín ngày qua chị vắng nhà
Anh buồn, cháu nhớ, héo hon hoa.
Lưng cơm ngày cũ chơi vơi bữa
Gối chiếc đêm dài khắc khoải qua.
Bởi kiếp vô thường mau tẻ nhạt
Nên đời hữu hạn chóng phôi pha.

Trung thu buồn



Nay Rằm tháng Tám Tết Trung thu
Gió táp mưa tuôn tối mịt mù.
Có lẽ mặt trời đi ngủ sớm
Nên chi cảnh vật hóa âm u.
Tối này ông Địa không chơi được
Mai mốt cụ Lân sẽ múa bù.

Lan và Điệp

TTO – Họ nhìn thấy nhau từ xa, ông Ken Reesing đi lại phía bà Thúy Lan (tên thật là Vũ Thị Vinh). 
Bà bước về phía ông và đưa tay ra phía trước, mắt bà đã đỏ hoe. 
Họ từng là người yêu, vì chiến tranh mà phải chia xa và cách biệt đến 50 năm. 
Cuộc hội ngộ diễn ra lúc 22h47 phút đầy xúc động ở sân bay Tân Sơn Nhất đêm 12-9. 
Ông Ken từ quê nhà Ohio (Mỹ) đến Việt Nam, còn bà từ Biên Hòa lên TP. HCM đón ông.



Nửa thế kỷ rồi Lan Điệp ơi...
Lìa xa mỗi đứa một phương trời.
Tơ mừng dẫu hẹn từng luôn chuốt
Lệ tủi đâu ngờ cứ mãi rơi.
Cháo trắng bên này em vẫn nấu
Thư buồn chốn ấy bậu còn phơi.

Đêm ngời

(Ngũ độ thanh)



Sao trời tỏa rạng giữa màn đêm
Ngọn gió vờn qua vẫy nẻo thềm.
Trỗi nụ hương quỳnh bay lối nhỏ
Phô hình ánh nguyệt tỏa làn êm.
Lời đong mát dịu vùng sương rũ
Ý chạm nồng thơm bãi cỏ mềm.

Duyên thơ



Duyên thơ gặp gỡ bạn nơi này,
Tay bắt mặt mừng thỏa bấy nay.
Rượu ngọt tâm giao lòng hỷ hả,
Trà ngon ý hợp dạ say say.
Hương chiều ngan ngát tình thi dậy,
Buổi luận mê man nghĩa tứ bày.

Trăng Thu



Mấy thuở lửng lơ lúc khuyết tròn
Khi mờ khi tỏ ẩn đầu non.
Ước sao muốn níu trăng về giữ
Chỉ ngại trần gian nhớ mỏi mòn.

Vui cùng họa thơ cụ Tản Đà



Bài xướng:
Muốn làm thằng Cuội

Đêm thu buồn lắm! Chị Hằng ơi!
Trần thế em nay chán nữa rồi.
Cung quế đã ai ngồi đó chửa?
Cành đa xin chị nhắc lên chơi.
Có bầu, có bạn, can chi tủi,
Cùng gió, cùng mây, thế mới vui.

Thứ Năm, 12 tháng 9, 2019

Chùm xướng họa: QUY TÂM



Bài xướng:
Quy tâm

Thôi về nương náu góc thanh am
Há phải trầm luân một kiếp phàm.
Mượn bóng già lam trì nhẫn nhục
Nhờ chuông Diệu Đế, giải si tham.
Thân không chẳng thú gì danh lợi
Áo mộc, dần quen với nhựa chàm.

Chân tu



Trút bỏ từ lâu khối lụy phiền
Không còn khổ hạnh tới triền miên.
Bình tâm dưỡng trí theo nhà Phật
Hướng đạo tầm sư đến cửa Thiền.
Những buổi cầu Kinh lời trưởng lão
Từng ngày giảng Kệ tiếng cao niên.

Đành sao?!

(Vấn nghi)



Ướm hỏi người thơ ước nguyện gì?
Sao đành gác bút lãng Đường thi?
Phong yêu đã thục can chi phải?
Chánh nữu chưa quên há bởi vì?
Mấy lượt tình ươm dìu mộng đến?
Bao chiều mộng dệt cưng tình đi?

Giữ chân tình

(Ngũ độ thanh; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)



Bởi mộng đan tìm chữ gấm nhung
Mà câu đức hạnh phải mang cùng.
Duyên còn nhạt nhẽo chưa nài hỏi
Phận vẫn âm thầm chửa vén bung.
Dõi khoảng trời xanh lòng hận héo
Cài nơ phước hẩm nghĩa xe chùng.

Ngọn bút đa tình

Tặng K.A.



Bên song cửa lạnh gió rì rào
Ngọn bút đa tình vậy đó sao...
Một nỗi văn chương người lữ thứ
Đôi dòng tri kỷ khách phong tao.
Xuân xưa hoa thắm hương ngào ngạt
Duyên mới tình say ý dạt dào.

Hoa xương rồng



Đói khát em đây chẳng có màng
Mặc cho ai đó sống cao sang.
Đông về rét mướt thân gầy guộc
Hạ đáo hanh khô kiếp bẽ bang.
Gió thổi bốn mùa bên biển mặn
Nắng chan chín tháng giữa đồng hoang.

Người dưng



Tới ở nhà chung chẳng rụt rè,
Khen người khác họ diệu kỳ nghe…
Vào thì bước lạ hao nguyên chất,
Đến độ xuân quen nở cả bè.
Trước chỉ riêng mình câu bất tận,
Giờ toàn vị cháu chuyện im re.

Xướng họa: VẪN CÒN SI…

(Triệt hạ)




Bài xướng:
Vẫn còn si...

Hết thơ… bởi nắng chứ đâu vì…
Gắng gượng e rằng cũng lắm khi…
Bút đã bao phen mà chửa thấy…
Nghiên chừng ấy bận vẫn còn nghi…
Đường danh ngật ngưỡng coi chừng sẽ…
Ngả lợi chông chênh nếu thế thì…

Thứ Tư, 11 tháng 9, 2019

Họa thơ mừng thi hữu Phan Đức tuổi bảy mươi



Bài xướng:
Tự vịnh tuổi bảy mươi

Đẹp như bức họa buổi bình minh
Cuộc sống càng thêm đậm nghĩa tình.
Bảy chục xuân đời – đời cống hiến
Năm mươi tuổi Đảng – Đảng tôn vinh.
Vào sinh ra tử thời hoa lửa
Giãi nắng dầm sương lúc thái bình.

Xướng họa: ÁNH ĐẠO



Bài xướng:
Ánh đạo

Mấy mùa hoa nở khắp trời tây
Phủ ánh quang minh tỏa chốn này.
Xua nỗi mê trần ngời ánh đạo
Vén màn linh pháp vọng tầng mây.
Ái bi hỷ nộ thường yên định
Thiện nhẫn dung từ chẳng đảo lay.

Mãi xa nhau...



Một lần cập bến thế rồi thôi
Rồi mãi xa nhau tận phía trời.
Anh tựa non cao sừng sững đợi
Em như sóng nhỏ lững lờ trôi.
Gửi niềm tâm sự tình đau nỗi
Trao cánh thư riêng ý nghẹn lời.

Nhìn qua khung cửa



Nhẹ gót ai đi để đợi chờ
Hiển nhơn hoài mộng đắm trong mơ.
Hoàng cung một thoáng lòng nhung nhớ
Đại nội quanh năm dạ sững sờ.
Dáng tỏa lung linh so mặt Tịnh(*)
Sắc loan lộng lẫy sánh viên Cơ(**)