Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 15 tháng 10, 2019

Thu vàng



Đã bấy thời gian phố ngại ngùng
Ta mình cách trở lối đi chung.
Vườn xưa cỏ phủ thành hoang vắng
Ngõ cũ phong sương hóa lạnh lùng.
Hạ tím trên cành thương ngóng đợi
Thu vàng trải lá nhớ nao nung.

Xướng họa: TRƯỚC CẢNH



Bài xướng:
Chiều thu

Nắng hửng tầng cao lắng nhạt nhòa
Mây hồng gió giỡn tựa chùm hoa.
Mơ màng ngọn khói đua làn tỏa
Chấp chới đàn ong nổi nhạc hòa.
Ả đã theo chồng thành thị ấy
Ai còn nhớ ruộng xóm làng choa.

Chùm xướng họa: HẠNH PHÚC HOÀI MƠ

(Ngũ độ thanh; Đồng âm vận; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)



Bài xướng:
Hạnh phúc hoài mơ

Gom từ để ghép những vần thơ
Mượn ý ghìm câu tưởng gã khờ.
Buổi vẽ văn còm không gợi nhớ
Khi hờn tiếng nẫu chẳng cần vơ.
Ngồi hiên nói liệm tình dang dở
Đóng cửa sầu lơi phận hững hờ.

Chùm xướng họa: HOÀI CẢM ĐÊM THU




Bài xướng:
Hoài cảm đêm thu

Mai này chẳng biết sẽ về đâu
Nước vẫn lơ thơ chảy dưới cầu.
Đất khách trông về nghe dạ tủi
Quê người ngó lại thấy lòng đau.
Văn chương vẫn đó muôn đời hận
Nghiên bút còn đây vạn cổ sầu.

Thứ Hai, 14 tháng 10, 2019

Tình thơ



Cùng nhau phát triển Hội thơ Đường
Kết hợp con người với kỷ cương.
Gặp g trao lời cho cẩn trọng
Giao lưu góp ý chớ coi thường.
Tình ta gần gũi càng lưu luyến
Nghĩa bạn xa rồi mãi nhớ thương.

Xướng họa: NHỚ THU



Bài xướng:
Nhớ thu

Khói tím mờ giăng phía tít mù
Trời xanh nắng nhẹ sáo diều ru.
Lúa vàng gió thoảng mùi cơm mới
Sen thắm hương nồng vị cốm xưa.
Gửi một vần thơ vào nỗi nhớ
Dậy nghìn k niệm ở mùa thu.

Khen



Liệu cứ khen cho lấy một điều
Dẫu rằng đôi lúc chỉ khen điêu.
Khen câu chẳng mất nên thừa tỏ
Nức bụng vì khen cũng khá nhiều.
Bởi thế xem chừng khen phải cả
Huống gì hết thảy bận khen nhiêu.

Huyễn mộng

(Thơ vui)



Bao giờ sách Thánh lại ngời chương
Cổ phiếu yết niêm thể luật Đường.
Thi sĩ xênh xang cùng mọi hướng
Bút nghiên rạng rỡ khắp ngàn phương.
Ta về thôn dã khai trang ghp
Bạn đến thành đô mở hý trường.

Khát



Gói trọn khung hình có được không
Đừng ai rảo bước cạnh trên đồng.
Xanh vườn ngược bến mơ sai quả
Đỏ lối xuôi thuyền lúa trĩu bông.
Điệu ví quê mình trao tiếng ngọt
Lời ru đất bạn trả ân nồng.

Đã trót…!

(Thơ vui tặng nhà thơ H.D.T.)



Bạn khuyên bỏ thuốc đã bao lần
Anh bảo ghiền rồi cắt cực thân.
Sáng dậy cà phê hun mấy điếu
Trưa về cơm nước rít vài phân.
Trời cho “tứ khoái” sao không nhận
Đất trụ trăm năm bởi có phần.

Thứ Bảy, 12 tháng 10, 2019

Nhủ…



Khắc khoải đi tìm ngũ độ thanh
Vì sao vất vả mãi không thành.
Thơ làm yếu vội bài hư hỏng
Mực viết chai l chữ mỏng manh.
Mới luyện vài hôm thường chẳng rõ
Vừa ôn mấy buổi sẽ chưa rành.

Bỏ phố



nằm bỏ phố trở về quê
Giải thoát thân ta những bộn bề.
Muộn, sớm, sân, nhà dầy khói bụi
Chiều, trưa, lối, ngõ kín lô đề.
Làm vườn đợi thấy ngày mơ mộng
Bới đất tìm câu buổi ước thề.

Phê...

Yết hậu vui.



Cuối tuần biến thể chút cho vui
Mặc họ tiến lên tớ lại lùi.
Chủ nhật thiệp mời năm bẩy cái
Xui!

Không đi sợ họ bảo rằng kiêu
Sờ túi xem ra đạn chẳng nhiều.

Lý sự của quan

Thơ đề ảnh.



Một khóa “lên voi” cũng rẻ rề
Cái hàm “phụ mẫu” thấy ngon ghê.
Thằng buôn chổi đót nên công bộc
Đứa chạy xe dù giữ bút phê.
Nấu rượu, nuôi heo... xây biệt phủ
Mua danh, bán chức... tậu quan nghè.

Trước mộ Đạm Tiên

“Lòng thơ lai láng bồi hồi
Gốc cây lại vịnh một bài cổ thi.”
(Truyện Kiều)



Muốn về nhưng dạ cứ dùng dằng
Người hỡi sao người chẳng nói năng!?
Mộ mới bên đàng phơi cỏ úa
Hoa tàn trước cửa mấy mùa trăng.
Sầu thương chị lắm Đạm Tiên hỡi!
Xin hiểu cho em phận cát đằng.

Thứ Sáu, 11 tháng 10, 2019

Chùm xướng họa: MỘNG UYÊN ƯƠNG



Bài xướng:
Mộng uyên ương

Một thoáng cay cay đọng mắt sầu
Hai lời muốn ngỏ chẳng thành câu.
Ba tình như đã lòng chôn giấu
Bốn ý hãy còn nỗi kín sâu.
Tiếng hẹn tiếng chờ luôn khắc dấu
Sợi vương sợi nhớ khó phai mầu.

Vịnh uống trà



Búp ướp đài sen nhuỵ ngọc ngà,
Đầm làng sóng sánh giọt sương xa.
Hương lừng lắng dịu... hồn thư thả,
Khói quyện mê say... nước đậm đà.
Cạn chén nàng thi vui xướng hoạ,
Tràn ly sĩ tử thỏa ngân nga.

Sáng muôn đời



Biển Đông sóng dậy sáng muôn đời
Đánh thức bình minh tỏa sắc ngời.
Sừng sững giàn khoan canh hải phận
Âm thầm chiến sỹ giữ trùng khơi.
Vinh danh Bạch Hổ xây thành thép(*)
Vực dậy Cá Tầm(**) luyện sắc tươi.

Xướng họa: MỘT CÕI ĐI VỀ



Bài xướng:
Vô tự kinh

Nhìn vào trang giấy trắng tinh khôi
Con chữ bay đâu hết cả rồi.
Niệm Phật lòng nghe sầu bỗng giảm
Cầu Trời dạ thấy tủi dần vơi.
Thi ân chớ nghĩ câu hơn thiệt
Hiệp nghĩa đừng lo chuyện lỗ lời.

Say lối



Sắc chiều vẫn tỏ sắc nào ngơi
Quyện cả lung linh ánh bạc ngời.
Khoan nhặt thuyền kia chừng cứ rẽ
Mỏi mòn bến ấy chẳng hề lơi.
Nỗi lòng nhân thế thêm sầu dở
Mấy quãng tri âm nỡ cách vời.