Tìm kiếm Blog này

Thứ Hai, 4 tháng 11, 2019

Đời cò



Lặn lội thân cò với gió sương,
Gian lao vất vả cảnh khôn lường.
Bao ngày nắng đổ chờn vờn mộng...
Những tháng mưa dầm chới với vương!
Nước ngập đồng sâu sầu lận đận,
Lưới vây bẫy đặt tủi đoạn trường.

Chùm xướng họa: NHỚ NGƯỜI...



Bài xướng:
Nhớ người...

Bỗng nhớ ai người đợi ngã tư
Thầm yêu trộm nghĩ nửa chần chừ…
Phong trần nếm trải tròn niêm tự
Lặng lẽ dâng trào đối ngẫu thư.
Không nợ lời duyên nào dám hứ
Chửa quen tiếng hẹn lẽ đâu từ...

Chẳng cút côi

(Ngũ độ thanh; Đồng âm vận; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)



Ở chốn quê nghèo giữ mộng thôi
Nhà tranh cảnh tịnh cuối non đồi.
Trên ngàn ngọn gió êm đềm thổi
Phía cảng con thuyền lặng lẽ trôi.
Liệng những ươn hèn hay cản lối
Ngừng bao huyễn ảo cứ vây chồi.

Xướng họa THÚ NHÀN



Bài xướng:
Thú nhàn

Tuổi già biết hưởng thú nhàn thơi
Được thế là hơn nhất ở đời.
Mơ ước phồn hoa nhiều lận đận
Mải mê danh lợi lắm chơi vơi.
Trăm năm rồi nữa theo về đất
Vạn sự là thôi trả lại trời.

Bụi phấn



Bụi phấn còn vương mãi tới nay
Bút son ghi đậm tháng năm dài.
Giữa dòng nét chữ nguyên màu mực
Bục giảng đâu rồi một thuở say.

Thức...



Đợi mãi sao mà chẳng hết đêm
Sao thưa nguyệt khuyết lửng lơ thềm.
Chỉ mỗi anh ngồi nơi góc cửa
Dây đơn sợi nhớ dệt khung rèm.

Ừ thôi...



Ừ thôi thế nhé đoạn trường ơi!
Ta gánh đau thương thế đủ rồi.
Đã biết nhân tình xanh tựa lá
Lạ gì thế thái bạc tày vôi.
Bút nghiên khác mấy gùi xơ mướp
Thơ phú hơn chi mảnh giấy bồi.

Thứ Bảy, 2 tháng 11, 2019

Đường về Hà Tĩnh

Chào mừng Ngày hội Thơ Đường luật Việt Nam lần thứ XV, tại Hà Tĩnh mùa Xuân Canh Tý 2020; Chi hội Thơ Đường luật Hồng Sơn, Hà Tĩnh kính mời quý thi hữu gần xa vui họa cùng nhà thơ Nguyễn Duy Báu.



Bài xướng:
Đường về Hà Tĩnh

Ta về mở hội nhé người ơi!
Cảnh sắc Thành Sen rực giữa vời.
Bãi biển, boong tàu,... cờ lộng gió
Lưng đèo, Vũng Áng,... điện bừng khơi.
Đường quê mở rộng đời vui sướng
Ngõ phố ken bằng cảnh đẹp tươi.

Lan Khuê đẹp nhất

Đêm chung kết Miss World tại Trung Quốc, người đẹp Lan Khuê bị BTC đuổi
vì dám trả lời rằng “Bãi Tư Chính là của Việt Nam…”
(Giao cổ đối)



“Tư Chính ngàn đời đất Việt tôi…”
Lan Khuê rạng rỡ nhất trên đời…
Trong hang hổ đói, không hề sợ,
Chẳng tiếc chi, ngôi vị mỹ khôi.
Im bặt, tai to ngồi ghế bóng,
Vang rền, người đẹp phát câu ngời.

Đò ơi...!

(Đồng âm vận; Thập láy)



Âm thầm lẻ bóng thật chơi vơi
Khắc khoải mong ai tận cuối trời.
Đắm đuối chim hồng miền diệu vợi
Bùi ngùi cánh hạc giữa trùng khơi.
Nồng nàn bến hẹn còn phơi phới
Phảng phất dòng thương cứ rạng ngời.

Nỗi niềm thơ



Cũng muốn làm thơ tặng mọi người
Vui cùng bạn hữu khắp muôn nơi.
Tưởng rằng Lục bát hòng nhai nổi
Đâu ngỡ Đường thi chẳng nuốt trôi.
Xoát lại ngôn từ nhiều tục tiếng
Rà đi đối ngẫu ít thanh lời.

Khúc giao mùa

(Ngũ độ thanh; Đồng âm vận; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)



Tiết mãn thu tàn khởi lạnh đông
Niềm yêu đẫm ướt dạt trên dòng.
Câu thề buổi nọ vương đầu sóng
Chữ hẹn hôm nào phả cuối sông.
Bởi gió quyên sầu thân mãi vọng
Vì mưa quấn tủi nghĩa luôn gồng.

Xướng họa: KHI GIÓ HEO MAY VỀ



Bài xướng:
Khi gió heo may về

Khi gió heo may lại thổi về
Nỗi buồn viễn xứ bỗng lê thê.
Mồ cha lạnh lẽo sầu muôn hướng
Nhà mẹ hoang liêu lạnh tứ bề.
Thế thái vẫn bao trò đố kỵ
Nhân tình còn lắm cảnh u mê.

Thứ Sáu, 1 tháng 11, 2019

Bất lực

(Thủ vĩ ngâm)



Thất thập xem ra lắm nỗi buồn
Đường dài dốc trượt chẳng hề suôn.
Sức tàn mắt kém nào mong lạch
Tâm kiệt đầu trơ chẳng khoái nguồn.
Tiếc mãi nhìn em hình lửa bốc
Thèm hoài ngó chị dáng mưa tuôn.

Hoa trinh nữ



Thiếu nữ đường xa nhuốm bụi hồng
Nét duyên thầm thắm vạn người mong.
Vai gầy mảnh khảnh phơi đầu ngõ
Tóc ngắn lưa thưa mọc giữa đồng.
Nhọn hoắt gai đâm ai chọc ghẹo
Nhu mì áo kéo kẻ thèm trông.

Một sắc hoa



Vẫn thương vẫn nhớ vẫn nâng niu
Một cánh hoa thơm rực nắng chiều.
Cho dẫu nhụy hồng rồi sớm nhạt
Nhưng còn duyên nợ mãi thầm yêu.
Chữ tình ngỡ tưởng xanh bờ liễu
Giấc mộng nào hay vắng bóng kiều.

Sen



Hương ngát bên hồ dáng mộng mơ
Sương giăng nắng xát chốn bùn nhơ.
Mưa rơi nước ngập bao cơ cực
Gió thổi hình lay lắm xác xơ.
Lá mãi mơ màng phô sắc biếc
Hoa hoài quyến luyến ánh trăng chờ.

Tình thu

(Bát láy)



Vạt nắng chiều loang cảnh nhạt nhòa
Trông về cố quận mịt mù xa.
Đường xưa mãi vọng lời tha thiết
Gác lạnh hoài vương dáng mặn mà.
Mỏi bước chân đời ngơ ngẩn dạo
Say miền đất tịnh khẽ khàng qua.

Ướt lạnh chiều thu

(Ngũ độ thanh; Đồng âm vận; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)



Nỗi nhớ chiều mưa chẳng gọi mời
Thu mùa ẩm lạnh nắng nào tươi.
Lời thơ thả nẫu vương triền núi
Điệu ví sầu hoen diễu cảnh đời.
Bởi chữ duyên mờ câu ước đợi
Nên bờ nghĩa lụi phúc chờ mơi.

Hoa nở vì ai?



Thử lửa nhiều rồi chẳng ngại đau
Đã vàng nào có sợ chi thau.
Một thời trải bấy cơn chìm nổi
Mấy bận qua bao cảnh dãi dầu.
Những ước tri âm không ngoảnh mặt
Hằng mong hợp phố sớm về châu.