Tìm kiếm Blog này

Thứ Sáu, 22 tháng 11, 2019

Đêm qua



Đêm qua ngồi ngắm mảnh trăng non
Trăng giống thuyền trôi bé cỏn con.
Rượu rót đầy tràn khuya vắng khách
Ve kêu gợi nhớ sớm lý thôn.
Tay nâng chén cạn sương buông lạnh
Mến ngấm lòng say dạ thấm buồn.

Thứ Năm, 21 tháng 11, 2019

Xướng họa: TÂM TÌNH CỤC PHẤN

Nhân Ngày Nhà Giáo Việt Nam 20-11.



Bài xướng:
Tâm tình cục phấn

Cục phấn ân tình thật khó đong
Chẳng thà nát vụn quyết không cong.
Thân mòn theo những ngày đông lạnh
Xác vẹt cùng bao tháng hạ nồng.
Điểm họ vừa nâng nghe nhói dạ
Bằng người vẫn bán tức cành hông.

Nỗi buồn ta



Thơ nào cho hết nỗi buồn ta
Ba chục năm qua biệt xứ nhà.
Chỉ bóng trăng đơn là ở lại
Bao hình nhạn lẻ đã dời xa.
Đường sang Bến Giác còn thăm thẳm
Lối tới Bồng Lai vẫn nhạt nhòa.

Bên giậu mồng tơi

(Ngũ độ thanh; Đồng âm vận; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)



Hai nhà chỉ cách giậu mồng tơi
Bởi chữ hèn sang mẹ khước lời.
Mỗi nẻo người qua còn vấn gọi
Bao ngày gió trở vẫn hòng chơi.
Nhìn em dạ nẫu tình không trải
Nhớ cảnh hồn đau phận đã dời.

Thứ Tư, 20 tháng 11, 2019

Tâm tình



Quê cũ tấc lòng vẫn sắt son
Thời gian dẫu cạn nghĩa không mòn.
Xuân tàn hạ vãn hoa thường héo
Tháng lại ngày qua nguyệt chẳng tròn.
Cuộc thế hoài trông lòng thắc thỏm
Đường trần gắng bước nẻo chon von.

Xướng họa: HÒA VẪN VUI



Bài xướng:
Hòa vẫn vui

Cuộc đấu qua đi thở nhẹ à...!
Mọi người đừng tưởng dễ ăn nha.
Voi rừng lấn lướt xung sân bạn
Rồng biển bền gan giữ lưới nhà.
Ngọc Hải điều quân gây sóng gió
Văn Lâm đẩy bóng vượt can qua.

Một chữ Thầy

Nhân ngày Nhà Giáo Việt Nam 20-11.



Tạc dạ ngàn năm một chữ Thầy
Ân thâm ngưỡng trọng tấm lòng đây.
Bài xưa vẫn thuộc câu tình nợ
Nếp cũ còn in dấu nghĩa đầy.
Nửa chữ công rèn trăm nét đẹp
Ngàn trang trí luận vạn lời hay.

Thứ Ba, 19 tháng 11, 2019

Hoàng hôn xưa



Hỡi người cơm áo ở phương xa
Có nhớ miền quê cảnh xứ nhà.
Xõa tóc bờ tre làn gió thoảng
Nghiêng mình rặng trúc cánh cò sa.
Mẹ về ngả bóng tàn phiên chợ
Cau dõi nghiêng chiều rụng sắc hoa.

Nhớ ơn thầy cô

Kính tặng các thầy cô giáo.



Dẫn bước ta đi vạn dặm trường
Ơn dày sâu nặng ắp tình thương.
Gieo từ một thuở không chùn bước
Gọt chữ bây giờ đã tóc sương.
Nghĩa quyện trong lòng in lặng lẽ
Lưu tình để dạ mãi còn vương.

Phù dung



Làng bên nổi nhạc đẫm sương dày
Gió lạnh, mây sà, sáo lặng bay.
Có phải tình thân nhà phú hộ,
Hay trong cốt nhục ngõ dân cày?
Người đi bỏ chốn đua giành giật
Kẻ ở chen dòng gánh trả vay.

Đàn ông

Thơ vui viết cho ngày Quốc tế Đàn ông 19-11.



Chiếm một phần hai quả địa cầu
Hôm nay ngày của đấng mày râu.
Xưa giờ “phụ nữ” dành em cả
Hiện tại “đàn ông” chả thấy đâu.
Vẫn sáng quét nhà, chiều rửa bát
Vẫn khuya bài trả, tối tầm câu.

Nét chữ người gieo

(Ngũ độ thanh; Đồng âm vận)



Nét chữ người gieo tỏ rạng đời
Ơn thầy đức thỏa dệt tình khơi.
Nghìn năm trẻ nhỏ còn theo lối
Vạn tấm lòng minh mãi nhủ lời.
Liệt nữ danh lừng nay tiếng gọi
Anh hào phận nẩy đấy hồn mơi.

Thứ Hai, 18 tháng 11, 2019

Mừng Ngày Nhà Giáo 20-11



Nhất tự vi sư nhắc nhở ta
Cổ kim lưu giữ ở từng nhà.
Thầy thương giới trẻ như con ruột
mến học sinh tựa ngọc ngà.
Kiến thức trau dồi không ngại khó
Văn chương dạy bảo quản gì xa.

Hai nhà giáo



Lão tám sáu, ông mới tám tư
Rằng ngược rằng xuôi cũng chỉ ừ!
Vẫn đến thăm nhau nghe kể lể
Lại còn xưng Tớ... chuyện vi vu.
Hc trò vui tới reo hoan hỷ
Bạn hữu sang ngay thú tạc thù.

Giữ chung vần



Giữ chung vần

Khoái ci Đường luật: đối, niêm, vần,...
Anh xướng chị gieo kết bạn thân.
Bảy chữ đá vàng nuôi mộng tấn
Tám câu suối ngọc ước tình xuân!
Nhà thơ khóm phố hòa câu “Vận”
Văn sĩ thôn làng trọng chữ “Chân”.

Bạn với Thơ



Cái tuổi bôn ba đã hết thời
Cho ta làm bạn với Thơ ơi…
Xóa đi trăn trở trong nguồn sống
Giữ lại niềm vui với cuộc đời.
Xướng họa vần thơ mong kết ngãi
Giãi bày tâm sự ngỏ thêm lời.

Cảm nhận "Thăm lại trường xưa" của một cựu giáo chức


Thăm lại trường xưa

Vẫn thấy trong nguyên một chữ Thầy
Bên trò bên bạn nói gì đây...
Kìa nhành phượng đỏ khoe màu nắng
Đây bóng sân trường nhuộm sắc mây.
Bước tới vườn xanh hoa nở thắm
Tìm về bục giảng phấn rơi đầy.
Bâng khuâng giáo án còn nguyên nếp
Ríu rít nghe như tiếng gọi bầy...

DUY TIẾN (Bụi phấn – NXB Hội NVăn)




LỜI BÌNH:
Hoàng Tấn Đạt

Bài thơ “Thăm lại trường xưa” của Nhà giáo – Nhà thơ Duy Tiến là một bức tranh tâm trạng được diễn tả qua những gam màu rực rỡ khi tương hỗ, lúc tương phản, như sự đan xen giữa rạo rực vui, man mác buồn, trước cảnh trường xưa bạn cũ của một thầy giáo đã nghỉ hưu.
Mở đầu bài thơ ông viết:

Đàn bặt cung tơ



Ánh nguyệt ngoài song đứng lặng lờ
Đàn ai từ thuở bặt cung tơ.
Dòng xưa bèo dạt muôn trùng sóng
Sông cũ thuyền trôi vạn bến bờ.
Chén đắng vài câu thương phận bút
Ly sầu mấy vận xót duyên thơ.

Chủ Nhật, 17 tháng 11, 2019

Chùm xướng họa: NGHĨA KẾT



Bài xướng:
Nghĩa kết

Có phải vầy duyên ở chữ đồng?
Ví thời trái ngược liệu bằng không?
Lợi này danh nọ rằng tương xứng?
Sắc quyện hương lay mới thắm nồng?
Mấy cảnh lời thưa cầm khó đặng?
Bao lần vị chát đứng xa trông?

Thoảng



Thoảng chút hương sen quyện tách trà
Thoảng mùi thiên lý khắp phòng hoa.
Thoảng nghe thổn thức mơ trời mộng
Thoảng thấy bâng khuâng ngắm bóng tà.
Thoảng tích Tiên Dung dời gác ngọc
Thoảng tình Từ Thức sánh duyên ngà.