Niềm
vui trước ngõ lượn qua mành Bạn
hữu tương phùng tỷ với anh. Đã
phận làm hoa tầm gởi nhánh Thì
thân tựa lá cảnh nương cành. Bao
lần bạn nhắn mờithơthảnh Những
buổi hồn ngơ chối mộng lành.
Phật
gọi Bầm đi tuổi chín ba Cả
đời chẳng được tặng nhành hoa. Tảo
tần sóng gió thương đời bố Lặn lội thăng trầm dưỡng phận ta. Mỗi
độ xuân về tâm gợi nhớ Những
ngày hội đến bóng dần xa.
(Ngũ
độ thanh;
Đồng âm vận;Lục
thanh thủ;
Ngũ thanh vận)
Bài xướng:
Giữ
trọn lời
Dẫu
gió buồn vây một khoảng trời Nhưng
tình vẫn vọng chẳng hề lơi. Hồn
mong dát nghĩa bừng nơi cội Dạ
ngẫm chờ xuân ghép cảnh đời. Bởi
những duyên hồng khi hẹn tới Nên
từng phận ấm bữa ngừng rơi.
Xuân
vẫn còn đây, xuân vẫn đây Thấy
rồi em ạ... phố me bay. Rung
rinh búp nõn làn thanh tú Mơn
mởn chồi non nét thảo ngây. Cái
tiết giêng đài còn muốn luyến Cái
trời tháng lộc đã mê say.
Xuân
về – Năm mới chúc mừng nhau Kết
trái đơm hoa rực sắc màu. Ấm
áp tình người trên đất mẹ Rộn
ràng nhịp sống dưới trời Âu. Văn
chương mở rộng vươn tầm bút Nhân
cách nâng cao nối nhịp cầu.
Hay
dở bây giờ thảy cáo chung Hết
thời kẻ hứng với người tung. Thơ
dù vạn áng càng thê thảm Phú
dẫu ngàn chương vẫn khốn cùng. Bút
sắc như dao đành bỏ gỉ Văn
hay cỡ Thánh cũng thành ung.
Lòng
Mẹ bao la thơm ngát hương Vì
con... lệ mẹ lắm lần
tuôn. Suốt
đời mòn mỏi ươm mầm ước Năm
tháng dãi dầu dệt sợi thương. Chẳng
quản ngày hè thân dãi nắng Không
nề buổi
rét tóc phơi sương.
Hoa
gạo tháng Ba đỏ rực hồng Bầu
trời tỏa sáng phía đằng đông. Đàn
chim tung cánh vờn qua bãi Lũ
vịt chen chân lội xuống đồng. Một
thoáng miền quê lòng vẫn đợi Mỗi
ngày đất mẹ dạ hằng mong.
Đóa
hồng đâu thể hiện tình yêu Cử
chỉ lời trao âu yếm nhiều. Chăm
sóc ốm đau khi bĩ
cực Sẻ
chia mặn ngọt lúc cô liêu. Xa
lòng là bởi mình đen bạc Cạn
nghĩa đâu vì cảnh quạnh hiu.
Đời
mang Đức rạng buổi Tâm gần Đức
nhủ Tâm bình gọi nghĩa nhân. Ngỡ
Đức Tâm dày nên phận bổng Chờ
ân Đức mạnh bởi Tâm nhuần. Tâm
hồng Đức dịu mong tình nhỏ Đức
thịnh Tâm ngời vẫy nẻo chân.
Gọi
tháng Ba về gạo nở bông Màu
khoe đỏ rực cả trên đồng. Mời
đom đóm thắp đầy khe cạn Giục
ễnh ương gào khắp ruộng nông. Để
lúa ra đòng luôn chắc mập Và
cau trổ trái sẽ cay nồng.
Kỷ niệm còn đây vẫn chửa xa Triền sông mỏm núi lượn quanh nhà. Xôn xaocửa khẩu đơmtình nghĩa Thơi thới vùng biên nối bạn ta. Lao Bảo nhà tù còn đó mãi Tà
Cơn chiến địa vẫn
đây mà.
Em
có thường hay đến núi này Nhớ
hoài hơi ấm siết vòng tay. Nhón
lên dốc đá buồn hoa thắm Ngoảnh
lại ghềnh đông lộng gió đầy. Biển
hẹn ngàn năm hờn sóng vỗ Non
nguyền trọn kiếp dỗi tình say.