Tìm kiếm Blog này

Thứ Hai, 30 tháng 3, 2020

Hãy đồng tâm



Dẫu đến ngày sau chịu cảnh nghèo
Nay ngừa nhiễm dịch chớ mè nheo.
Hàng ăn cửa đóng phòng lây bệnh
Quán nhậu rèm buông khỏi vỡ kèo.
Có thể về nương trồng vạt muống
Không thì kiếm giống thả đàn heo.

Đọc Đường thi



Chong đèn giở sách đọc Đường thi
Mây núi trần gian chuyện thị phi.
Danh lợi chẳng mong – lòng tự tại
Chức quyền không đến – cuộc vô vi.
Người tâm hướng Phật lời sâu sắc
Kẻ ý mơ Tiên tứ lạ kỳ.

Nói nhỏ...



Còn mỗi vần yêu chẳng dám đăng
Biết đâu từ cụ chuyển sang thằng.
Chỉ kinh một chưởng là hoa mắt
Lại ngán đôi quyền ắt gẫy răng.
Quỷ sứ thường xui làm chuyện bậy
Ma cô vẫn bắt phát ngôn xằng.

Xướng họa: LUNG LINH CÔN SƠN



Bài xướng:
Lung linh Côn Sơn

Thăm thẳm ngàn thông khói tím mờ
Muôn đời gió gửi những vần thơ.
Lá vàng nghiêng cánh ru hồn nhạc
Dòng biếc ẩn mình vọng tiếng tơ.
Sương sớm long lanh ngời mắt ngọc
Người xưa đau đáu dõi niềm mơ.

Gác tình riêng



Gắng đợi mai rồi dịch khí tan
Trời êm biển lặng nắng xuân tràn.
Quê rền máy gặt thơm hương lúa
Phố rộn lời ca ngọt tiếng đàn.
Sẽ rước qua miền trăng sóng soi
Và dìu lại cõi gió mơn man.

Đẹp quá Đường thi

(Thuận nghịch độc)



Thi Đường đẹp quá ngẫm rồi phê
Tứ giũa vần ươm dẫu bộn bề.
Vì nghĩa khởi quên nào dạ đắm
Tại tình chân nhớ liệu hồn mê.
Khi nhiều ý tưởng mơ vườn đến
Lúc ít lời đong mộng ngõ về.

Xướng họa: SỰ NGHIỆP HÙNG VƯƠNG

Dù ai đi ngược về xuôi
Nhớ ngày Giỗ Tổ mồng Mười tháng Ba




Bài xướng:
Sự nghiệp Hùng Vương

Muôn đời vẫn nối nghiệp Hùng Vương
Xây đắp giang sơn Việt tự cường.
Khí mạnh quốc gia ngưng Nghĩa Lĩnh
Hồn thiêng dân tộc tụ Hy Cương.
Mọi miền già trẻ thề chung hướng
Cả nước gái trai quyết một đường.

Thứ Bảy, 28 tháng 3, 2020

Thơ chống Cô-Vy



Thơ bây giờ chống dịch em ơi!
Chữ nghĩa văn chương cố đắt lời.
Nói thẳng với ai còn bỏ nhẹ
Chỉ ngay có kẻ dám buông lơi.
Cô-Vy giặc hiểm tiêu bằng được
Bệnh hoạn cúm nguy diệt kịp thời.

Đừng chủ quan



Xin đừng tụ tập” – lệnh ban ra
Đôi chỗ người dân chẳng ở nhà.
Kẻ chợ gánh gồng còn xúm xít
Ma chay cưới hỏi cứ la cà.
Ngỡ rằng mối họa còn xa lắm
Tá hỏa bệnh tình đã sát ta.

Thương sao



Đêm qua chợp mắt giấc chưa đầy
Chợt thoáng xuân về em có hay.
Chỉ với thềm hoa vương sợi nắng
Chưa cùng đàn én dệt tầng mây.
Chim ơi soi cánh trời vui hót
Gió hi lay cành bướm nhẹ bay.

Yết hậu vui cuối tuần mùa Cô Vy



Ngồi nhà chống dịch nhé anh ơi!
Yêu nước thì ta phải nhớ lời...
Tứ đốm tam khoanh đều bỏ sạch

Buồn vương

(Liên hoàn nghịch vận; Thủ vĩ tương lân)



Đêm trường thổn thức nhớ về nơi
Gửi gắm niềm yêu thỏa một đời.
Biển biếc nào quên ngày hạ đắm
Non bồng vẫn nhớ buổi xuân lơi.
Mây giăng trước ngõ thề cùng đất
Nguyệt tỏ bên song nguyện với trời.

Cổ thi

(Triệt hạ)



Cũng do thơ cổ phải chi mà…
Đường luật bây giờ mới ngớ ra…
Bác phán nhiêu khê dường tựa thể…
Cô than ngúc ngoắc cứ như là…
Giao lưu vài nhóm làm chân bậu…
Xướng họa nửa mùa khiến tóc ta…

Ngày mới…



Ngày mới rừng hoa trải khắp nơi
Ngừng than thở, oán trách chi đời.
Tĩnh Tâm nắng tỏa soi đường sáng
Lặng Trí mây vờn dẫn lối ngơi.
Thiền đúng… lòng yên đầu chắc tịnh
Học chăm… thân mạnh mắt luôn ngời.

Chùm xướng họa: PHÒNG NGỪA COVID-19



Bài xướng:
Đồng tâm

Đi vào chống dịch hãy đồng tâm
Tránh kẻo rồi vương phải lỗi lầm.
Giảm việc hè nhau cùng tụ quán
Ngưng điều dọn cỗ với bày mâm.
Toàn dân hợp sức lo phòng bệnh
Cả nước chung tay hủy diệt mầm.

Thứ Sáu, 27 tháng 3, 2020

Xướng họa: BÌNH TÂM



Bài xướng:
Chẳng bó tay

Bởi lẽ đâu nào hận đắng cay
Cô-Vy rắc họa đã bao ngày.
Im lìm lớp học vài ba tháng
Trống tri gian hàng mấy bữa nay.
Chính phủ chăm lo phòng dịch phát
Nhân dân tỉnh táo cách ly bày.

Súng đạn & Vi-rút



Thuốc súng bây giờ có ích chi
Tàu ngầm, hạm đội... chẳng ra gì.
Loài vi-rút ấy vô hình đến
Thế giới bây chừ mới biết nguy...!

Không bỏ cuộc



Buông mồi thả thính đặt cần câu
Chọn lối tìm phương nẫu cả đầu.
Bữa tiếc Rô đàn không chịu xúm
Hôm buồn Chép lũ há thèm châu.
Rằng ai muốn dạ vương niềm tủi
Chẳng kẻ cầu tâm nhận múi sầu.

Xướng họa: VÔ CẢM…



Bài xướng:
Vô cảm…

Nước nhà chống dịch hẳn dài lâu
Lắm chỗ vài nơi… vẫn khấn cầu.
Chưa hết khoanh vùng lo nhiễm bệnh
Vẫn còn lễ bái sợ gì đâu…!?
Thương người nhiệt huyết ngời tâm trí
Trách kẻ thờ ơ tịt óc đầu.

Lỡ…



Nắng tắt hoàng hôn phủ xuống đồi
Mây buồn cứ thế nhẹ nhàng trôi.
Chiều buông gió thoảng lòng tê lại
Tối đến sương giăng dạ buốt rồi.
Thuở nọ xa xôi đành lẻ bóng
Bây giờ xích lại vẫn đơn côi.