Khi
nào gặp lại cố nhân không Hạ mãn thusangđợi cải ngồng. Một
chút vô tình lưukỷ niệm Thật nhiều đắc ýxảhưkhông. Gần
bên chẳng thấy...mình
tơ tưởng Cách
biệt mới hay...tớđộng lòng.
Tổng
thống thương ai giọt lệ tràn? Đau
lòng nước Mỹ giấc mơ tan. Vì
đâu thảm dịch nên điêu đứng Có
phải niềm tin đã lụi tàn. Chủng
Quốc – “đồng
sàng...”
nên cạn sức Liên
minh – “bất
hơp...” phải lìa đàn.
Xa
bạn lâu rồi thấy nhớ ghê Sơn
khê cách trở khóđường về. Rạch Dừaphố cảnglòng như muốn Phước Thắngvườn điềutrí vẫn mê. Canh
cánh ngày
xa người trở lại Vấnvươngtháng hạ biểnquênthề.
Cũng
giống thơ và chỉ dạo chơi Tìm
trăng gió kể một đôi lời… Tranh
thời – vận – thế xem mà nản Vị
nghĩa – nhân – tình biết để lơi. Sức
cạn mong gì duyên diễm ảo Tiền
không ngán cả chuyện xa vời.
Buổi
đầu chập chững mới làm thơ Thú
vị làm sao đến bất ngờ. Ít
bữa đăng lên người gợi ý Đôi lần gửi tới
bạn bày cho. Chương bài đã học cần xem kỹ Bảng
luật đưa ra lại phải dò.
Bắt
gặp Tiên sa xuống cõi trần Bao
chàng quân tử đã dừng chân. Như
mây nhào lộn bên khe suối Tựa nước luồn chui dưới đá thần Đứng
lại xem trời còn lưỡng lự Qua rồi ngắm cảnh thấy phân vân.
Hắn
ỷ năm sinh lớn cứ giành Không
nhường Quảng Huệ chức đàn anh. Thôi
thì giả dại thêm thằng nhậu Hẹn
lúc làm khôn để việc thành. Nếu
biết tài năng xoay chuyển số Hãy
tin nghị lực sẽ nên danh.
Bỏ
trộm tình thơ cặp vở em Về
năm “bói quẻ” sáng sau xem. Nếu
mai – bài tập làm không điểm Thì
tối – thư tình đọc trắng đêm. Tiếng
động mùa ve than ngắn ngủi Cành
rơi lửa phượng ngóng dài thêm.
Tuổi
thơ kỷ niệm với ngôi trường Mái
tóc mình nay đã điểm sương. Để
quý ngày xưa bao bạn học Thêm
yêu quê cũ một con đường. Áo
cơm bươn trải còn lưu luyến Cát
bụi dãi dầu vẫn nhớ thương.
Giọt
lệ vui lay lòng gỗ đá(*) Anh
hùng đâu cứ giỏi binh đao. Cứu
người chẳng ngại câu sinh tử Chống
dịch nề chi chuyện kiết hào. Trên
dưới không phân hàng trưởng thượng Trong
ngoài chớ kể giới cần lao.
Lâu
rồi chẳng thấy tụi em
qua Hết dịch mời sang ghé lại nhà… Cá
mặn,riêucà,... bamón
nhỉ Rượu
nồng,bialít,... ít ly nha. Hàn
huyên... nhắc
lại ngày xưa ấy Tâm
sự... cùngôn chuyện cũ mà!
Gom
tình khắp nẻo tụ về đây Nối
vận đường thi nghĩa tỏ vầy. Lãng
tử nương triều ôm Tượng Chúa Trang
đài mượn sóng xõa Hồ Mây. Cùng
khơi thế sự dòng chưa mãn Đuổi
nhịp thời gian tứ vẫn đầy.
Chung
trà độc ẩm buổi hừng đông Gẫm chuyện vô thường có với không. Lẽ
đạo tìm cầu kinh luận giải Lý
đời tham khảo sách khai thông. Tham
sân, chấp ngã cần buông ý Hỷ
xả, từ bi hãy trải lòng.
Hạ
đến cho lòng bỗng tái tê Làng
xa nắng đổ bước sang hè. Thương
chùm mận chín cô hàng xóm Nhớ
vị nhãn lồng trái xứ quê. Đã
nhủ người xưa đâu ước hẹn Còn
vương nghĩa cũ tựa mang thề.
Lang
thang ngắm biển dưới vầng trăng Tiếc
nguyệt thương hoa nỏ
sánh bằng. Gửi
áng ân tình cho bạn nhỉ Treo đường
đạo nghĩa với ta chăng? Tàn
canh gối mộng thương thằng Cuội Bán
dạ đường yêu nhớ chị Hằng.
Mình
đã với nhau một chữ Đồng Cớ
sao lúc có lại khi không. Cùng
ai chăm bón nhành xanh biếc Đâu
kẻ phai đi nụ thắm hồng. Thương
giọt lệ rơi dòng lã chã Xót
thân bèo lạc nỗi bềnh bông.
Kỷ niệm 47 năm ngày mình bị thương(14/4/1973– 14/4/2020).
Bốn
bẩy năm rồi
không dễ quên Chiến
trường mù mịt súng vang
rền. Anh
em vào trận xông triền trước Đồng
đội mở đường xuống xã
ven. Vàicáng
thương binh về
hậu cứ Mấy
em y tá ghếch mảng đèn.