Tìm kiếm Blog này

Thứ Năm, 17 tháng 9, 2020

Mơ màng

 

Đêm về gió nhẹ thoảng lùa song

Thấy cả ngàn tơ bạc giữa dòng.

Nhuộm ánh trăng ngà sông diễm ảo

Đan màu sắc ngọc biển ngời trong.

Hoài say cảnh mượt chìm mơ bóng

Mãi nhớ người xưa chạnh tủi lòng.

Lặng lẽ nhìn khuôn dần khuyết mỏng

Âm thầm dạ ủ nỗi chờ mong.

Chùm xướng họa: NGƯỜI XƯA


Bài xướng:

Người xưa

 

Bạn xưa mới gặp lại đây rồi

Quá bất ngờ e thẹn lắm thôi.

Ngày trước bên nhau còn lắm nỗi

Bây giờ sánh bước hết đơn côi.

Bao năm duyên thắm không phai nhạt

Một thuở tình nồng chẳng dễ trôi.

Người đã đi vào trong ký ức

Thỏa lòng ao ước của đời tôi.

Thứ Ba, 15 tháng 9, 2020

Thu sang

 

Bâng khuâng mình đợi bóng mùa sang

Dẫu biết hè đi kẻ ngỡ ngàng.

Dưới lẵng sen tàn hương ngát đượm

Trên cành ve lặng tiếng còn vang.

Nào hương thơm cốm hồng tươi đỏ

Đâu sắc cam tươi bưởi rám vàng.

Trời lộng trăng thanh sương thả nhẹ

Thu về se lạnh gió thênh thang...

Chùm xướng họa: HOA GIỮA ĐỜI


Bài xướng:

Hoa giữa đời

 

Sống ở trên đời được mấy ai?

Tâm trong dạ sáng tỏa hương nhài.

Còn thương cảnh khổ mong đầy bữa

Lại quý người nghèo kiếm đủ mai.

Rũ bỏ quan trường cho thoải mái

Lo toan xã hội được an bài.

Anh Đoàn Ngọc Hải dân đều mến

Bản tính khiêm nhường hứa chẳng sai.

Thứ Hai, 14 tháng 9, 2020

Tình Xứ Nghệ

(Lộc lư ngũ bộ)

 


1.

Lữ khách dừng chân chẳng muốn rời

Lưng chiều thả bước ngóng trăng lơi.

Dòng Lam nước quyện thuyền say lướt

Đỉnh Quyết thông đàn gió dạo chơi.

Đất dưỡng nhân tài nuôi chí cả

Đời ươm nghĩa trọng ướp sen ngời.

Anh hùng áo vải xây lầu điện

Xứ Nghệ thâm tình lửa mãi khơi.

Chùm xướng họa: XUÂN MỘNG



Bài xướng:

Xuân mộng

 

Mái tóc xuân xanh lược chải cài

Người đi biền biệt má đào phai.

Bao mùa lá rụng bao mùa nhớ

Mấy độ hoa rơi mấy độ hoài.

Cứ tưởng thuyền xuôi về bến liễu

Ngờ đâu đò ngược đến bờ mai.

Hạ tàn rồi đó thu đang tới

Mong sớm gặp ai nhẹ gót hài.

Thứ Bảy, 5 tháng 9, 2020

Xướng họa: NHỚ

 

Bài xướng:

Nhớ

 

Gặp mãi mà sao vẫn nhớ hoài

Đêm về thao thức dáng hình ai.

Đường khuya gió thổi nhanh chân bước

Phố vắng mưa bay vội gót hài.

Một chiếc lá rơi bừng giấc điệp

Đôi cành cây rớt lạnh bờ vai.

Tình vừa chợt đến mà say đắm

Nỡ để phai xuân biếng lược cài.

Niềm vui chiến thắng


Tổ quốc vinh quang thật sáng ngời

Xanh màu áo lính Việt Nam tôi.

Nâng tầm trí tuệ lòng can đảm

Đọ sức tài năng chí tuyệt vời.

Đội tuyển xe tăng vừa chạm đích

Nhóm thi pháo thủ đã về nơi.

Tin vui chiến thắng càng vang dội

Giải thưởng Vàng trao rạng rỡ cười.

Chùm xướng họa: TRỐNG TRƯỜNG

 

Bài xướng:

Trống trường

 

Tiếng trống khai trường thật đáng yêu

Ngày Thu... gợi nhớ biết bao điều.

Thì thầm trắng phấn duyên còn thẹn

Thao thức xanh bàng dáng vẫn kiêu.

Bến cũ phượng lòng khơi chữ Phận

Đò xưa bục giảng hẹn câu Kiều.

Lung linh nắng rọi xuyên ngày mới

Lễ hội khai trường thật đáng yêu.

Thứ Sáu, 4 tháng 9, 2020

Xướng họa: TÂM SỰ


Bài xướng:

Nói với vợ...

 

Máy móc… Bầm cho vợ cả đời

Nhưng quyền s hữu thuộc về tôi.

Một thời sản xuất hăng say lắm

Mấy độ “thâm canh” mệt mỏi rồi…

Lúc trẻ không lo mình thiếu sức

Khi già chẳng sợ bạn thừa hơi.

Tuy rằng mốt cũ nhưng còn tốt

Đã mấy chục năm vẫn tuyệt vời...

Xướng họa: THÀNH CỔ LOA


Bài xướng:

Thành Cổ Loa

 

Rồng bay phượng múa với kỳ lân

Cung điện nguy nga giữa cõi trần.

Tố Trạch sinh thành ngôi thánh đức

Dương Vương dưỡng dục bậc hiền nhân.

Ngai vàng chí vững bừng non nước

Bệ ngọc tâm bền dậy sức dân.

Rạng rỡ trang đời ngời chính khí

Trong ngoài vọng tiếng khúc ca ngân.

Xướng họa: ĐÀNH THÔI

 

Bài xướng:

Đành thôi

(Ngũ độ thanh; Đồng âm vận; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)

 

Cái cảnh phòng đơn mệt đã rồi

Cho dù ước thệ cũng đành thôi.

Đường ân chữ đức hoài trôi nổi

Nẻo phúc bờ duyên mãi lụy bồi.

Dỗi bận trăng vàng soi sảnh tối

Nghe lần sóng bạc vỗ dòng côi.

Mà thương lệ chảy cơn sầu trỗi

Chợt hiểu niềm mơ khó vãn hồi.

Ngày khai trường


Đón một ngày vui cả phố phường

Ba hồi trống giục hãy còn vương.

Tung tăng lũ trẻ tươi cờ đỏ

Nhảy nhót đàn em thắm nụ hường.

Hạ mãn chia xa thầy vẫn nhớ

Thu về gặp gỡ bạn càng thương.

Cùng nhau dự lễ mừng khai giảng

Rực rỡ trang nghiêm đẹp mái trường.

Đêm thu


Tỉnh giấc trăng thu rãi mé hồi

Nhật tà nguyệt khuyết tháng ngày trôi.

Thương con lặn lội miền dâu bể

Xót cảnh bon chen chốn cuối trời.

Đã cảm hơi may lùa tóc bạc

Còn lo gió bấc buốt da mồi.

Nổi nênh sinh kế đời phiêu bạt

Tựa gối đêm nay lặng lẽ ngồi...

Dấu xưa

Kỷ niệm khó quên chuyến thăm Vũng Tàu.

 

 

Hạ nhớ về thăm lại Vũng Tàu

Lâu rồi mình chẳng biết tin nhau.

Biển xanh, trông tựa thời xanh tóc

Sóng bạc, dường như buổi bạc đầu.

Núi vẫn nghiêng mình ôm gió lộng

Trăng còn ngả bóng rọi canh thâu.

Tìm đâu dấu cũ mờ trên cát

Bảng lảng chiều rơi tím một màu.

Thứ Năm, 3 tháng 9, 2020

Nể...


Thần tài thổ địa linh thiêng

Gặp Cún đôi khi cũng nể king…

Mát mẻ “ông” nằm quân tứ chiếng

Đàng hoàng “em” ghếch... kẻ tam kiêng.

Cháu con các cụ – đầy danh tiếng

Cô bác đàn anh – mấy củ riềng.

Khởi tố... nhẹ tay... nào nỡ liệng

Ra tòa rộng lượng cán cân nghiêng.

Bình minh vùng mỏ



Buổi sáng mây vờn gió lặng thinh

Khơi xa vùng mỏ nước thanh bình.

Biển hòa muối mặn soi tình thắm

Nắng rọi vàng đen tỏa ánh minh.

Phong cảnh Đại Hùng vui sóng sánh

Công trường Bạch Hổ đẹp lung linh.

Kia đàn cá nhảy đang đùa giỡn

Đớp bóng giàn khoan thật hữu tình.

Chùm xướng họa: XUÂN NHỚ


 
 

Bài xướng:

Xuân nhớ

 

Xuân nhuộm vàng lên rực cánh mai

Dáng em tha thướt bước nhung hài.

Mùa đông năm trước đầy lưu luyến

Cảnh tết tháng này khó nhạt phai.

Hái lộc lại mang niềm chạnh nhớ

Bứt hoa còn gợi nỗi u hoài.

Giữa đêm thanh tịnh trầm hương ngát

Có hiểu trong lòng... ai nhớ ai...?

Thứ Tư, 2 tháng 9, 2020

Chùm xướng họa: LẼ SỐNG

 

Bài xướng:

Lẽ sống

 

Sáu cõi vô thường(*) không tính toán

Trăm năm hữu ích chẳng sân si.

Tu Nhân – vất vả… luôn bền chí

Tích Đức – gian nan… có sá gì...

Tạo Phúc đâu màng danh với lợi!

Bỏ tham chẳng thích chén cùng ly.

Đền ân đáp nghĩa… làm theo luật

Giữ đạo Hiếu Trung sống Đại Bi.

Thu về


Hàng cau nhẹ thả hương

Lá đỏ liệng sân trường.

Nội vắng nâng diều sáo

Chùa xa phủ khói sương.

Lời ru vẳng xóm ngõ

Điệu hát rơi cung đường.

Gió lạnh chiều thu đổ

Cho lòng chạnh nhớ thương.