Cách
đây 48 năm, nhân đi công tác về đơn vị vào
dịp đầu xuân,
Lê
Giao Văn tôi
được Bưu
tín viên trao lá thư của “người
cũ”
đã
có chồng cách đó 4 năm gởi đến. Một sự bất ngờ nên
vô cùng xúc động,
sau
đó cao hứng, trong lá thư hồi âm tôi có bài thơ này. Nay ghi lại với tất cả nỗi
niềm hoài cảm.
Giọt tình khô cạn
lại thầm loang
Dẫu biết, Mai xưa đã
úa vàng.
Áo cưới – mấy mùa
co mối chỉ
Thơ tình – một dạo cháy phòng loan!
Pháo hồng giục giã qua đầu ngõ
Duyên nợ trôi xuôi
tận cuối ngàn.
Trang báo Xuân xưa
thơ đọc lại
Còn nghe đau nhói... trái tim chàng!