Ngày hội non sông đến
sát rồi
Vậy mà Cô-Vít vẫn
chưa lui.
Chống, phòng, chốt
chặn, khoanh vùng tốt
Bầu cử thành công vẹn nghĩa đời.
Ngày hội non sông đến
sát rồi
Vậy mà Cô-Vít vẫn
chưa lui.
Chống, phòng, chốt
chặn, khoanh vùng tốt
Bầu cử thành công vẹn nghĩa đời.
Lặng lẽ bên đời lá
ủ hương
Hồn nhiên vui sống
giữa vô thường.
Ngập ngừng sông cũ
lời chim rớt
Lưu luyến đồng xưa
tiếng sáo vương.
Cho ánh trăng vàng
duyên mắt biếc
Để màu hoa đỏ thắm
môi hường.
Nụ xuân về nở
trong hồn vắng
Lá thức đêm ngày gọi bốn phương.
Bài xướng:
Quả Mít
Quả Mít
gai dày... hẳn nhớ ai...!?
Nàng tiên Tố Nữ dáng trang đài.
Bành ra múi mọng căng đầy trái
Khép lại xơ mềm sướng chật tay.
Đóng nõ... yên lòng anh khéo hái
Sờ hông... sướng mắt bậu vui cài.
Có thương mình hãy thầm xơi tái
Mân mó thôi đừng, chịu tiếng tai.
Bài xướng:
Thiền
Thiền ý an bình chẳng
hướng trông
Thân nhàn trí rạng
chớ cầu mong.
Tư duy quán chiếu
lòng thanh tịnh
Đi đứng nằm ngồi trí lặng trong.
Phật Tánh muôn đời
luôn tịch tĩnh
Giác Tâm vạn kiếp mãi thong dong.
Buông trôi phiền
não theo dòng nước
Tự tại tiêu dao chốn bụi hồng…
Muôn áng mây trôi
nhuộm tím chiều
Đường trần ly
khách bước cô liêu.
Bên hồ liễu rủ
thân e ấp
Dưới nội sen khoe
cánh mỹ miều.
Ngó lại đầu non vầng
nguyệt tủi
Soi vào đáy cốc
dáng mình xiêu.
Đưa tay dốc đại
dăm ly đắng
Một tiếng chuông ngân động bóng chiều.
Bài xướng:
Cô gái vùng cao
Cô gái vùng cao
tính thật thà
Nụ cười chào đón
khách phương xa.
Đây miền sơn cước
tranh sơn thủy
Kia dải biên cương nét ngọc ngà.
Em bán khăn piêu
hàng thổ cẩm
Chị mua áo váy của quê nhà.
Xuân về phố núi bừng
hoa lá
Nhu nhú đào mai búp nõn nà.
Bài xướng:
Thơ hết tứ
Thơ dường hết tứ
viết sao đây
Quạnh quẽ ngoài
song bóng nguyệt gầy.
Ra rả lời quyên niềm
nhớ vọng
Nỉ non tiếng dế nỗi
sầu vây.
Ngàn ly rượu Đế khôn
san sẻ
Vạn áng Đường thi
khó tỏ bày.
Ngắm bóng thời
gian trôi lặng lẽ
Người còn đi mãi một ta say.
Nhớ Mẹ ra đi chẳng
muộn phiền
Nhân từ thanh thản
giấc bình yên.
Thương nhiều gương
mặt vô ưu mãi
Giữ trọn trong tim hạnh dịu hiền.
Còn đây kỷ niệm
khó ơ thờ...
Trải những tâm
tình dạm ý thơ.
Hạ đến hoài trông
hoa phượng đỏ
Chiều rơi mãi
ngóng đỉnh non mờ.
Nhìn mây bảng lảng
khơi niềm nhớ
Ngắm cảnh âu sầu gợi
nỗi ngơ.
Lạc giữa đường mơ
tìm lại thuở
Còn đây kỷ niệm khó ơ thờ...
Tặng cháu Quốc Huy nhân chuyến về thăm quê Nga Phó.
Trẻ trai chạy trước
chuyến xe bò
Vội vã chi chàng... để Mẹ lo...!
Ra bến sông Hồng xem nước ngược
Về quê làng Nón gặp... xe bò...!?
Bài
xướng:
Ngẫm...
Rượu túi thơ be chỉ
thiếu... tiền
Lên phây sống ảo
ngỡ đời... tiên.
Vần vần đối đối
nghe mà... sướng
Thích thích chê chê thật rõ... phiền.
Bài xướng:
Thắm
tình mùa hạ
Sang hè phượng đỏ
gió đùa chơi
Cảnh đẹp bình
minh dõi cuối trời.
Mỗi lúc hoa vàng
ươm nhụy khởi
Bao cành nụ thắm tỏa
niềm khơi.
Chờ thăm bản
giữa từng hôm tới
Đợi ghé nhà bên những
buổi mời.
Nắng giữ hồn quê
tình chẳng vợi
Dâng trào nghĩa bạn chửa hề vơi.
Phượng đỏ sân trường
rộn tiếng ve
Hân hoan áo trắng gọi
mùa hè…
Cẩm Khê ngày ấy mình
chung bẹ
Đông Phú bây giờ bạn
khác xe.
Nhớ mãi đường trơn
đùa bạn té
Quên sao buổi nắng
cậy tôi kè.
Thế rồi xa vắng…
thôi thì… kệ!
Chửa kịp trao lời biết có nghe…!?
Bài xướng:
Tặng
sinh nhật vợ
Sáu mốt mùa xuân
thỏa mộng lành
Bốn mươi năm ấy một
niềm xanh.
Bao mùa, vất vả
đàn con dại
Suốt cuộc, yêu
thương một chữ tình.
Chẳng được hơn người
hồi kiếm chữ
Không đành kém bạn
buổi mưu sinh.
Vui vầy tiếng nội
bên năm cháu
Soi bóng chiều nghiêng phúc lộc thành.
Bài xướng:
Thích vẽ
Quả thật tôi nay thích vẽ vời
Bút nghiên giấy mực
vẽ giời ơi.
Vẽ hươu láng cháng
tung bon cước
Vẽ vượn vòng vo tỏ
ý lời.
Vẽ mấy đường thi vừa
luật định
Vẽ dăm nốt nhạc gửi
làng chơi.
Vẽ tình trọng nghĩa
mong sao trọn
Bức họa dương lên vẽ đã đời.
Bài xướng:
Đọc thơ anh
Đọc thơ xao xuyến
cả chiều xuân
Chữ tốt văn hay ngọn
bút thần.
Ý đẹp lời hay tài
thiện mỹ
Tình sâu nghĩa nặng
đức hiền nhân.
Trời Nam mến khách
cau trao gửi
Đất Bắc yêu người
trầu kết thân.
Thỏa thích lứa đôi
niềm khát vọng
Trong lòng rực rỡ ánh trăng ngần.
Bài xướng:
Cội mít già
Cội mít ông trồng con cháu chăm
Trời thu mát mẻ ngóng trăng rằm.
Cây cao bóng rợp cùng thôn xóm
Trái ngọt xơ vàng suốt tháng năm.
Chỉ tiếc qua mùa thân mục ruỗng
Còn lo cuối vụ buổi nghiêng nằm.
Đâu người bón xới chừ tranh quả
Lật gốc lìa cành... cảnh tối tăm...!?
Bài xướng:
Dại & Khôn
Ngồi buồn thử luận
Dại và Khôn
Mấy lão đại gian cứ
liệu hồn.
Tích trước thăng
đường đầu cẩu trảm
Thời giờ lãnh án
hỏa lò tôn.
Thiện lương khắp
chốn muôn đời nhắc
Ác độc cùng phương
vạn kiếp đồn.
“Nhân – Quả” trước sau không thể tránh
Xin đừng để tiếng hổ tông môn...?
Giữa mùa Cô-Vít bậu
qua chơi
Nhắn nhủ “năm ka”(*)
hãy nhớ lời…
Tri kỷ cũng đành… vui
vẻ… gợi
Thân tình nếu lỡ…
ngậm ngùi… rơi.
Cơm quê… bác hẹn yên
bình khới
Tứ luật… mình vô “xướng
họa” mời.
Hợp sức chung lòng
thêm thắng lợi
Đẩy lùi dịch dã… vượt trùng khơi.