Lấp
lánh đèn màu nối kết hoa Đoàn
tầu năm mới kéo thêm toa. Tưng
bừng phố xá vang lời hát Nhộn
nhịp quảng trường vọng tiếng loa. Tuyết
trắng trời Âu đang xối xả Nắng
vàng đất Việt vẫn chan hòa.
Con
cầu xin Chúa sự bình an Cánh
én tha hương hết lạc đàn. Dạ
vẫn thầm mong niềm hận bỏ Lòng
hằng trộm ước nỗi sầu tan. Nô-en
khắp chốn yêu thương trỗi Năm
mới muôn phương hạnh phúc tràn.
Mấy
chục năm rồi gặp lại nhau Vui
mừng xen lẫn chút thương đau. Ngày
xưa trẻ khỏe, xanh làn tóc Giờ đã cao niên, bạc mái đầu. Trận
mạc xông pha không đổi sắc Chiến
trường lăn lộn chẳng phai màu.
Cánh
én mang xuân lại sắp về Trong
lòng bất giác tỉnh cơn mê. Thơ
văn gìn giữ câu truyền thống Nghiên
bút tồn lưu chuyện thói lề. Bạn
rủ...
thời mau đi lập tức Vợ
rầy...
chỉ việc phớt ăng lê.
Thiếu
nữ đang ngồi ngắm ánh dương Hồ
sen ở giữa nối con đường. Lá
xanh trải
thảm cùng khoang nước Hạt
nắng tan dần những giọt sương. Nhớ
mãi ngày xưa thường đến lớp Thương
hoài thuở ấy đã xa trường.
Những
nắm xương kia lạnh dưới mồ Trẻ
già máu lệ vẫn chưa khô. Kẻ
còn thân thể mang thương tích Người
mất tuổi tên lạc biển hồ. Hiến
cả cuộc đời giành độc lập Giữ
tròn dân tộc vững cơ đồ.
Xuân
tràn nắng tỏa khắp muôn nơi Cửu
thập song đôi hiếm ở đời. Giữ
lửa tương lai xanh nụ thắm Ươm
mầm trí tuệ đỏ hoa tươi. Khiêm
nhường sáng đức gia đình rạng Chính
trực hiền tâm họ tộc ngời.
Hoàng
hôn lịm tắt bóng chiều xa Để
lại mênh mông nỗi nhớ nhà. Dáng
mẹ còng lưng đôi giọt lệ Đường
quê mỏi gối một mình cha. Còn
đây chua xót thời thơ dại Đâu
hết đắng cay buổi xế tà.
Hắn
vẫn tư mùa bút với nghiên Muốn
nhờ thơ để trút ưu phiền. Thây
đời dao dác coi chừng tửng Mặc
thế eo xèo có lẽ điên. Ghét
lũ nô văn toàn bợ thế Khinh
phường bồi bút rặt nương quyền.
Kỷ niệm Ngày
thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam 22-12.
Giặc
đến, bút nghiên gác lại trường Bao
nhiêu hoài bão gửi quê hương. Nặng
tình đất nước, ra tiền tuyến Sâu
nghĩa gia đình, biệt hậu phương. Muốn
giữ hòa bình cần chiến đấu Phải
ngăn tội ác để yêu thương.
Cây
thông nặng ký nhất hành tinh Trang
trí huy hoàng thật đẹp xinh. Nước
Mỹ thủ đô ngời ánh sáng Bờ Tây lễ hội chốn thành kinh. Giáng
Sinh cứu thế Jesus Christ Máng
cỏ hóa thân Chúa phép lành.
Không
dưng bỗng chạnh cảm người đời, Nước
mắt chan gừng lã chã rơi. Nọ
kiếm chưa ra đồng cắc kiệt, Kia
xài chả hết bạc tiền cơi. Ao
làng dẫu nhỏ ngầm đoan chính, Bến
khách dù to ngãng trợ thời.
Nô-en
đang đến rất ư gần Người
lại đem lòng cứu độ dân. Đẩy
khổ lùi xa ngoài nẻo thế Đem
vui trải rộng khắp dương trần. Muôn
nơi náo nhiệt mừng Thiên đức Vạn
xứ tưng bừng đón Thánh ân.