Giờ
đang độ lúa trổ thân đòng Trở
lại quê mình chốn mẹ mong. Ngớ
ngẩn triền sông vài chú vạc Lờ
vờ giữa ruộng mấy con nông. Nhờ
mưa mới rửa hoa màu thắm Cậy
nắng vừa phơi đất vị nồng.
Vì
đâu hết tảo lại lo tần Khắc
khoải đêm ngày rệu rã chân. Oải
xác nên bà hay mãi kiệm Phờ
thân mẹ cũng phải luôn tằn. Da
mồi tóc bạc thường mong ngủ Gối
mỏi lưng còng vẫn mộng ăn.
Kỳ
này phiếu báo điện tăng cao Nên
bữa cơm suông kém ngọt ngào! Máy
lạnh ông rờ bà bảo... tốn... Ti vi mẹ bật bố kêu...hao... Cá, tôm, thịt, gạo,... hùa theo giá Ga,
nước, dầu, xăng,...
cũng vượt rào.
Vẳng
nghe trong gió tiếng đàn ai Cung
thảm ngân lên nốt vọng dài. Trời
đất nhiều khi còn ấm lạnh Ân
tình sao tránh chuyện phôi phai. Câu
thương vạn thế chờ câu giận Chữ
mệnh ngàn năm ghét chữ tài.
Hai
chiều nắng đổ mấy chiều mưa Khi
sớm sa sương lúc gió lùa. Mẹ
cấy đồng sâu thau nước mặn Cha
lo ruộng cạn lấp ao chua. Xót
lòng cho lúa thơm hương gạo Mở
đất mong cây trĩu quả mùa.
Trở
lại quê nhà nhớ võng đưa Lời
ru vạn kiếp vẫn không thừa. Vờn
mây bé ngủ hôm vào hạ Cưỡi
gió ông nằm buổi đợi mưa. Nẻo
dẫn câu Kiều nơi mẹ cấy Cò
mang khúc Xẩm chỗ cha bừa.
Thương
nửa vầng trăng khuyết chẳng tròn Canh
trường u uẩn gác sườn non. Mây
qua ve vãn buông lời huyễn Gió
lại mơn man thả mộng tròn. Trải
mấy nắng mưa lòng vẫn thắm Qua
bao giông bão dạ càng son.
Gửi
những lời êm đến mạch ngầm Như
còn khắc khoải mối
tình câm. Xao
lòng gió luyến mùa hoa rụng Chạnh
phút mây hòa
nốt nhạc ngâm. Đất
khách quê người đau Ô Thước Bao
mùa mấy độ xót duyên thâm.
Bình
minh thể dục chợt mưa rơi Vội
vã trú hiên ướt tả
tơi. Gió
thổi từng cơn phe phẩy
áo Giọt
bay lất phất vuốt ve người. Đợi lâu nhưng vẫn còn ti tách Mong
mãi mà sao chẳng ngớt ngơi!
Một
chút bâng khuâng nỗi nhớ người Hoa
hờn rũ sắc nhuỵ sầu rơi! Trách
mình phận bạc thời u tối Giữ
tấm lòng son chí rạng ngời. Sách
cũ gối đầu ôn hiếu nghĩa Lời
hay mở lối hiểu tình đời.
Tưởng
cưới Hằng Nga tốn kém tiền Nào
ngờ một bước trở thành Tiên. Nhiều
khi gặp vận đà thăng tiến Có
lúc lơi tay hóa luỵ phiền. Lắm
kẻ tham lam...tôi rũa luyện Bao
chàng thất cách…tớ
không chuyên.
Ai
đứng một mình giỡn biển chơi Để
ai trăn trở một phương trời. Rưng
rưng nước bạc sôi dòng chảy Thăm
thẳm non chiều thả lệ rơi. Phải
khách đa sầu vương vấn khách Hay
người muôn nỗi xót xa người.
Nhân dịp 19-5, nhớ khi xưa Bác Hồ ra đi tìm đường cứu nước.
Hướng
về Tổ quốc tận xa vời Ánh
sáng Lê Nin, Các Mác soi. Lấy
vở “Rồng Tre” mà cải thế Mượn
tờ “Cùng Khổ” để xoay thời. Bồi
hồi gan ruột tình non nước Đau
đáu óc tim nợ đất trời.