Thế
là còn lại một mình em Nghe
gió đi qua động cánh rèm. Thương
những mầm non đành khép nỗi Sợ
bao sương lạnh mới cài then. Ngày
xanh se lại trên làn tóc Đêm
trắng dài ra trước ánh đèn. Tiếng
gọi xa xôi mà thổn thức Dốc
đèo đẵ gắng...vượt nhiều phen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét