Khi
bầy én lượn tiễn mùa đông Đến
Vũng Tàu chơi tặng giỏ hồng. Bốn
cõi giao hòa vui vẻ đợi Ba
miền đối ẩm ngọt ngào trông. Khua
chèo Lục bát
mềm trên biển Trải
vận Đường thi
ấm cõi lòng.
Vũng
Tàu cô gái gót chân son Tha
thướt yêu kiều giữa nước non. Tóc
xõa bồng bềnh trên biển biếc Mắt
huyền lúng liếng dưới hoàng hôn. Mơ
màng áo tắm người mê mải Rực
rỡ dù hoa khách hút hồn.
Đại Tòng Lâm Tự ở Tân Thành Bà Rịa – Vũng Tàu đã nổi danh. Vạn bức tượng thần trên thượng vách Một hàng Bồ Tát giữa vườn xanh. Khuôn viên rộng lớn hoa khoe sắc Chùa tháp uy nghiêm mõ điểm nhanh.
Hội
thơ mong đợi cũng từ lâu Sắp
được về đây với Vũng Tàu. Măt
biển sóng xô tràn Bãi Trước Bầu
trời én liệng ngợp Bờ Sau. Bình
minh rạng rỡ thuyền đầy cá Ánh
điện lung linh mỏ lắm dầu.
Ai về Bà Rịa – Vũng Tàu không? Đến hội Đường thi rực ánh hồng. Nghệ sĩ giao lưu mừng đất nước Văn nhân xướng họa chúc non sông. Thương yêu bè bạn tình thân thiết Quý mến anh em nghĩa mặn nồng.
Đệ
nhất Việt Nam một Vũng Tàu Anh
hùng thiên hạ bắt tay nhau. Hổm rày em tới tình ươm ngọc Bữa
đó anh sang nghĩa nhả châu. Kẻ
sĩ Bắc Hà vui bạn cũ Thi
nhân Nam Bộ sướng duyên đầu.
Ơi
người tri kỷ của tôi ơi! Xuân
khứ nhờ mây gửi mấy lời. Nghĩa
cũ thời gian đâu dễ nhạt Tình
xưa năm tháng chẳng hề vơi. Mặc
ai mải miết câu danh lợi Riêng
tớ buông lơ chuyện thế thời.
Dâng
nén hương thơm tưởng nhớ Người Anh
hùng từ thuở ngót đôi mươi. Nữ
nhi Nam Việt tâm hồng khí Con
cháu Rồng Tiên trí rạng ngời. Gió
vẫy Hàng Dương tình đất nước Sóng
reo Côn Đảo nghĩa trùng khơi.
Thơ
Đường bút bạn đỉnh tầm cao Gấm
trải từ câu nghĩa dạt dào. Một
vế trăm nàng thi sĩ ủ Đôi
lời vạn nẻo cõi lòng trao. Vì
tâm ý vẽ trăng vời vợi Để
nỗi niềm khơi tứ ngọt ngào.
Mừng
“Thơ Đường luật Vũng Tàu” ta Ra mắtthi văn(*)vọng hải hà... Quảng Trịchiachung... lời gửi gắm Phú Yên nhắn nhủ... khúc ngân nga. Cùng
nhau kết nối vòng tay lớn Hợp sức giao hòa bạn hữu xa.
Thi
sĩ chung vui một
mái nhà Trang
thơ Đường luật, quý đều ra. Vần
niêm ai vẽ “thi trung họa” Ý
tứ người thêu khúc nhạc ca. Hoan
hỷ tao nhân nghiêng ngả rượu Tưng
bừng mặc khách hả hê trà.
Học
nếp người xưa bớt oán than Mặc
đời biến đổi giữ tâm an. Thâm
mưu ắt hẳn là thâm họa Bột
phát đương nhiên sẽ bột tàn. Gian
khó nẻo trần không thoái thác Hiểm
nguy đường thế chẳng từ nan.
Tôi
về bến hẹn giữa chiều nay Ngõ
mộng đìu hiu phủ lá dày. Nhớ
buổi xa chàng môi đẫm mặn Thương
lần tiễn bạn mắt nhòe cay. Lời
yêu trĩu dạ mà không nói Nỗi
nhớ đầy tim lại chẳng bày.