Dở
chứng sáu mươi muốn học mèo Bụng
to chân ngắn hả hê leo. Cây
cao ì ạch vươn cành kéo Cành
mục chênh vênh xoạc cẳng treo. Mẹ
dạy phúc to con biết lội Cha
răn tội lớn cháu hay trèo.
Thước
đủ rêu từ những ngập vơi Mà
chi ngại nữa chốn sông đời. Trời
không thất nghĩa ban mùa định Đất
cũng tư tình nẩy hẹn mơi. Đã
tiếng thành tâm người đỏ mặt Thì
câu ngạo thế mỗ vang lời.
Vội
vã làm chi đến thế là… Bên
lề lắm thứ tợ ngàn hoa. Sắc
màu non nước đong đầy cả Bè
bạn nghĩa ân hãy đẹp mà… Có
phải nào ưa nên bỏ mặc Hay
rằng mấy bận cứ lờ qua.
Đến
hội thơ Đường luật Vũng Tàu Vui
mừng bạn hữu lại cùng nhau. Anh
hòa vận nhớ gieo duyên cuối Chị
kết vần thương ghép tứ đầu. Giữ
vẹn tình xưa son sắt chữ Đong
đầy nghĩa bạn thủy chung câu.
Giờ
đang độ lúa trổ thân đòng Trở
lại quê mình chốn mẹ mong. Ngớ
ngẩn triền sông vài chú vạc Lờ
vờ giữa ruộng mấy con nông. Nhờ
mưa mới rửa hoa màu thắm Cậy
nắng vừa phơi đất vị nồng.
Vì
đâu hết tảo lại lo tần Khắc
khoải đêm ngày rệu rã chân. Oải
xác nên bà hay mãi kiệm Phờ
thân mẹ cũng phải luôn tằn. Da
mồi tóc bạc thường mong ngủ Gối
mỏi lưng còng vẫn mộng ăn.
Kỳ
này phiếu báo điện tăng cao Nên
bữa cơm suông kém ngọt ngào! Máy
lạnh ông rờ bà bảo... tốn... Ti vi mẹ bật bố kêu...hao... Cá, tôm, thịt, gạo,... hùa theo giá Ga,
nước, dầu, xăng,...
cũng vượt rào.
Vẳng
nghe trong gió tiếng đàn ai Cung
thảm ngân lên nốt vọng dài. Trời
đất nhiều khi còn ấm lạnh Ân
tình sao tránh chuyện phôi phai. Câu
thương vạn thế chờ câu giận Chữ
mệnh ngàn năm ghét chữ tài.
Hai
chiều nắng đổ mấy chiều mưa Khi
sớm sa sương lúc gió lùa. Mẹ
cấy đồng sâu thau nước mặn Cha
lo ruộng cạn lấp ao chua. Xót
lòng cho lúa thơm hương gạo Mở
đất mong cây trĩu quả mùa.
Trở
lại quê nhà nhớ võng đưa Lời
ru vạn kiếp vẫn không thừa. Vờn
mây bé ngủ hôm vào hạ Cưỡi
gió ông nằm buổi đợi mưa. Nẻo
dẫn câu Kiều nơi mẹ cấy Cò
mang khúc Xẩm chỗ cha bừa.
Thương
nửa vầng trăng khuyết chẳng tròn Canh
trường u uẩn gác sườn non. Mây
qua ve vãn buông lời huyễn Gió
lại mơn man thả mộng tròn. Trải
mấy nắng mưa lòng vẫn thắm Qua
bao giông bão dạ càng son.
Gửi
những lời êm đến mạch ngầm Như
còn khắc khoải mối
tình câm. Xao
lòng gió luyến mùa hoa rụng Chạnh
phút mây hòa
nốt nhạc ngâm. Đất
khách quê người đau Ô Thước Bao
mùa mấy độ xót duyên thâm.