Tìm kiếm Blog này

Thứ Năm, 23 tháng 5, 2019

Tình phai



Lận đận nhưng rồi đến với nhau
Với anh đây thật mối tình đầu.
Bao nhiêu kỷ niệm còn ghi dấu
Biết mấy ân tình vẫn khắc sâu.
Lại nỡ thay lòng gây bội bạc
Sao đành đổi dạ khiến sầu đau.

Viết thơ buổi sớm



Thập thững trần gian mấy độ đường
Ngù ngờ để cũng lắm buồn vương.
Cành dâu một ngọn chiều nghiêng bóng
Thơ phú đôi vần sớm thả hương.
Cơm áo cũng đành thôi chuyện mặc
Danh quyền vẫn kệ chẳng tơ vương.

Hạnh phúc mãi đầy



Thềm khuya lấp ló mảnh trăng gầy
Lãng đãng sau mành ngọn gió vây.
Ngóng bạn bên đường đưa nón vẫy
Chờ người trước giậu mở khăn lay.
Lòng mong giữ đượm duyên tình ấy
Trí nguyện ươm nồng nghĩa ái nay.

Rối phím tơ



Sợi nhớ âm thầm dệt ý thơ
Cành khuya lặng gió hắt hiu chờ.
Đường xa phố vắng tàn canh đợi
Gối lẻ canh dài trở giấc mơ.
Lệ rướm mi em chiều lỗi hẹn
Vần ru duyên chữ mắt ơ thờ.

Tan mơ



Sáng bảnh ra rồi chửa hết mơ
Ngoài song hoa nở đẹp không ngờ.
Đôi con diều biếc buông lời sáo
Một áng dương hồng dệt tứ thơ.
Mặt nước long lanh như muốn gợi
Áng mây rức rỡ vẻ đang chờ.

Thứ Tư, 22 tháng 5, 2019

Chùm xướng họa: MỘNG MƠ



Bài xướng:
Về hưu

Buông bỏ cho rồi... mộng với mơ
Màng chi danh lợi, khỏi trông chờ!
Đêm đêm tĩnh tại vài mươi phút
Sáng sáng tọa thiền đủ trọn giờ.
Ngồi đúng, tập chăm,... vơi bệnh tật
Luyện đều, rèn đạt,... bớt ngu ngơ.

Ngủ tàu



Mấy dịp về quê được ngủ tàu
Đêm nghe xình xịch nhịp đều mau.
Đu đưa như thể nằm trên sóng
Lúc lắc y chang đứng nhảy cầu.
Chẳng thể ngủ ngon khi gập gối
Nào đâu an giấc lúc co đầu.

Mãi ước mong



Đã mấy thu rồi dạ ước mong
Về quê Quảng Ngãi thỏa nơi lòng.
Chiều lên núi Ấn đùa mây bạc
Sáng xuống sông Trà cợt nước trong.
Viếng bạn La Hà se nghĩa thắm
Thăm em Cổ Lũy kết duyên nồng.

Uống rượu với gái...



Uống cạn đi nào trút nỗi đau
Xin mời em trước đến ta sau.
Ong qua bướm lại nhiêu năm tủi
Gió táp mưa sa một kiếp sầu.
Mấy bận men đời thành nước mắt
Bao lần bãi bể hóa nương dâu.

Tình...



Tình nghĩa thủy chung thật hay
Tình yêu thắm thiết cuộc đời này.
Tình thương cha mẹ luôn luôn nặng
Tình cảm thầy cô mãi mãi dày.
Tình bạn nhiều năm càng gắn bó
Tình thơ lắm tứ lại mê say.

Thứ Ba, 21 tháng 5, 2019

Cannes 2019'



Ung thư văn hóa

“Ung thư văn hóa” lạ mà quen
Dân Việt dường thêm lắm kẻ hèn.
Tiết tháo họ cho như sắt rỉ
Lương tâm chúng bảo cái đinh hoen.
Tác phong bỗng chốc vô hàng chệt
Nhân cách từ lâu xuống thứ quèn.

Tuồng đời



Trải bấy nhiêu năm ngán lẽ đời
Bao tuồng sân khấu đã từng coi.
Kia phường chim chuột ra công hót
Đó bọn cáo chồn mặc sức ngoi.
Chúng luyện da đồng không chút thẹn
Họ tôi mặt sắt chẳng nề soi.

Đại ngông...!

Mới đây, mạng xã hội xuất hiện 3 đoạn clip ghi lại cảnh một nam thanh niên lớn tiếng quát nạt, chửi bậy bảo vệ, người dân, cán bộ công an khi bị nhắc nhở dắt chó đi tè bậy mà không rọ mõm tại khu chung cư Skyline ở Quận 7, TP Hồ Chí Minh. Không chỉ gây bức xúc bởi thái độ ngang ngược, xấc xược, nam thanh niên còn có nhiều phát ngôn gây sốc, coi thường mọi người. Được biết, nam thanh niên là Việt kiều, đang sống ở đây. Vậy có thơ rằng:



Đại ngông...!

Việt kiều tên Đại có oai không?
Dắt chó chơi rông dám nói sòng.
“Tao lắm tiền, mua nhà, tậu cẩu
Mày không của, bảo vệ, làm công...”
Xem ra kẻ trí đâu làm đỏm
Mà chỉ thằng hề thích nói ngông.

Thứ Hai, 20 tháng 5, 2019

Chùm xướng họa: CÁI ĐIỆN THOẠI



Bài xướng:
Điện thoại đời mới

Mảnh mai lấp lánh dáng hình em
Già trẻ, gái trai thấy cũng thèm...
Vuốt ngược anh khen trông lả lướt
Sờ vào chị sướng thấy êm êm.
Tình đời phơi cả bao người thấy
Sự thế khoe luôn lắm kẻ xem.

Cái chổi

(Bát vỹ EO)



Xót phận đau vì phải múa reo
Quanh năm ở đợ vẫn luôn nghèo.
Đầu đường quét lắm lời trêu ghẹo
Cuối chợ khua nhiều tiếng ỉ eo.
Mới được treo tường người ngợi khéo
Cùn thời quẳng xó đứa chê queo.

Ngôi Lời xuống thế

(Luận; Lưu thủy đối; Mạ đề)



Ngôi Lời xuống thế trải phiêu diêu
Thập giá khổ đau đã quá nhiều.
Quyền phép Thánh Thần trừ Quỷ dữ
Bản năng Thiên Chúa cứu Chiên yêu.
Những ai tín thác lòng thương xót
Sẽ được ban ơn đủ mọi điều.

Đặt bày



Gieo vần gửi tứ thả vào mây
Vị đắng trong lòng ai biết đây.
Chén rượu trần gian còn chửa cạn
Vầng trăng cổ độ đã hao gầy.
Trông sang bến giác làn sương phủ
Ngó tới thiên đường ngọn gió lay.

Nợ



Mình trót nợ nhau suốt cả đời
Bao mùa san sẻ những đầy vơi.
Em trao ước vọng hồng duyên má
Anh giữ niềm tin vững ý lời.
Thương lắm dòng thơ hòa quyện lại
Yêu sao thuyền mộng ngập ngừng trôi.

Chủ Nhật, 19 tháng 5, 2019

Đùa bác Bùi Hoàng Tám

Bùi Hoàng Tám là một thi sĩ nổi danh cả nước, đặc biệt là đất lúa Thái Bình. Ông xuất thân là một chủ quán thịt chó… Sau này bỏ quán, ông làm thơ, viết văn, viết báo, rồi được ví như Nguyễn Bính của Thái Bình quê lúa bây giờ. Một thời, người ta đã tặng ông đôi câu thơ rất hơi hướng “Bút Tre trẻ”, rằng:
     “Thái Bình có bác Bùi Hoàng…
Tám... bán quán thịt chó làm thơ hay”.



Đùa bác Bùi Hoàng Tám

Sao người bỏ chó để làm thơ?
Cõi tục sân si ngập bến bờ.
Thương bát “tiết canh” bao kẻ đợi
Nhớ tô “nhựa mận” lắm người mơ.
Căm phường lại nhũng ưa làm bộ
Ghét lũ quan tham dặt giả vờ.

Ngẫm...

(Tung hoành trục khoán)
“Ngẫm trong thế sự bao hay dở
Hiểu lẽ cương thường mới sống yên.”
(TrầnVăn Sỹ)



Ngẫm đổi buộc đời mãi đảo điên
Trong ngoài xâu xé dạ đâm phiền.
Thế tâm cùng “…áo giấy” hoài dữ
Sự trí quẫn “…cà sa” nỏ hiền.
Bao dõi chữ khoe lòng nát nghiến
Hay soi buông nghĩa dạ đau nghiền.